-
Lại thêm Giám đốc sở một thành phố phía Nam bị
trộm gần 2 tỷ đồng bác ạ.
-
Khổ thân, thương quá. Vợ con ông này chắc mất ăn
mất ngủ vì tiếc của?
-
Có phải mất ở nhà đâu mà tiếc. Số tiền này ông ấy
để trong ngăn kéo bàn làm việc ở cơ quan, có thể là quĩ riêng.
-
Riêng hay chung thì cũng là tiền. Ở chỗ sơ sài
thế mà “vương vãi” mấy tỷ, ông ấy làm gì mà có nhiều thế nhỉ?
-
Theo khai báo tại cơ quan công an, do ông ta để
dành mà có.
-
Chắc là khi mọi người ăn xôi buổi sáng, ông này
uống nước lọc cầm hơi, đến bữa trưa, nếu không có ai mời thì làm mẩu bánh mì chấm
nước chè để làm giàu?
-
Nếu tính theo ngạch bậc công chức, mỗi tháng ông
này thu nhập khoảng chục triệu đồng, có “chay tịnh” hoàn toàn cũng phải mất 20
năm mới có được con số mất trộm “nhỏ nhoi” đó.
-
Hàng năm ông ta có khai báo số tiền này trước tổ
chức không nhỉ?
-
Ai mà biết được, bác đi mà hỏi cơ quan ông ấy, tôi
không rỗi hơi.
-
Tôi hỏi là vì gần đây có ông báo mất có 5 cây
vàng, khi bắt được bọn trộm chúng lại khai lấy được 65 cây. Có ông mất cắp
nhưng lại im thin thít, đến khi công an bắt được bọn đạo chích mới biết chúng từng
khoắng mẻ rất lớn ở nhà quan chức này. Loại trộm này phải xử thật nặng. Ngoài tội
trộm cắp, cần bỏ tù thêm về tội làm lộ bí mật tài sản cán bộ, cho chúng nó “tởn”.
Cận