-
Đi đâu về mà mặt mũi hớn hở thế bác, mới trúng
lô đề à?
-
Tôi vừa lấy được cái bằng lái xe ôtô , sang khao
bác chầu cà phê đây.
-
Bác cao có 1 mét 30, bị động kinh nặng, lại cận
lòi thế kia ai người ta cấp bằng cho.
-
Tôi vẫn còn “phong độ” chán. Có anh cụt hẳn một
tay mà cũng được cấp bằng đấy.
-
Tôi tưởng trong hồ sơ xin thi lấy bằng lái xe phải
có giấy khám sức khoẻ chứ?
-
Ôi dào, chuyện vặt. Bác cứ đến Trung tâm y tế Dự
phòng huyện Bố Trạch tỉnh Quảng Bình trả 175 nghìn đồng là có ngay, chẳng phải
khám gì sất.
-
Thế nhỡ những người què cụt, mắt kém, lại mắc bệnh
thần kinh như bác gây tai nạn chết người thì ai chịu trách nhiệm?
-
Thì người bị nạn trước hết thiệt thân đã, chi ra
ít tiền bồi thường là đâu vào đấy ngay thôi.
-
Thảo nào mà Việt Nam có số lượng người chết vì
tai nạn giao thông nằm trong tốp 10 thế giới. Thực trạng bán giấy khám sức khoẻ
tôi cũng có nghe nhiều, tưởng đã khắc phục rồi, ai dè…
-
Ở trung tâm y tế này, người ta còn cấp cả giấy
khám sức khoẻ cho người đã chết. Có người dùng chứng minh nhân dân của người
nhà khuất núi được 9 năm đến mua Giấy khám sức khoẻ, chỉ sau vài phút đã xong.
-
Đúng là
coi trời bằng vung, trường hợp này đề nghị phải xử lí nghiêm mới có sức răn đe.
Cận