- Bác Viễn đi mua giày tập ba lê cho cháu nội đấy à?
- Đâu có, mua cho tôi đấy chứ!
- Cái gì, ở cái tuổi sắp nhập khẩu địa ngục như bác mà còn thích chơi trò con trẻ hay sao?
- Đâu phải tôi đú đởn, tôi tập để phòng thân thôi.
- Bác nói gì tôi không hiểu?
- Thế bác không biết người ta đang lát lại toàn bộ vỉa hè quanh hồ Gươm à?
- Làm đẹp thành phố là việc nên làm mà.
- Vấn đề là, lần này người ta thay thế gạch lát xi măng bằng đá xanh, nghe nói tốn những 50 tỷ đồng.
- Muốn đẹp thì phải chấp nhận tốn kém, có thế mới xứng với thủ đô ngàn năm văn hiến chứ!
- Nhưng những phiến đá nặng 50 kg này đều được mài nhẵn thín. Vô phúc mà dẫm lên đó hôm trời mưa thì có mà trượt xuống tận đáy hồ.
- Cách đây vài năm, ở một thành phố miền Trung người ta cho lát cả một dãy phố bằng đá Granit bóng loáng. Chỉ sau có vài cơn mưa đã có hàng chục người phải nhập viện vì bị ngã chùn xương sống, chấn thương sọ não. Nạn nhân bị gẫy chân, gẫy tay thì không đếm xiết. Sao Hà Nội không lấy đó làm bài học nhỉ?
- Họ lát đá trơn trượt như vậy chắc là để hạn chế người đi bộ và đám tập thể dục buổi sáng quanh hồ đấy mà!
- Sao lại thế, nơi trung tâm văn hoá thì càng có nhiều người qua lại càng vui chứ!
- Họ sợ người đi bộ rầm rập sẽ làm cụ rùa suốt ngày giật mình thon thót còn tâm sức đâu mà đẻ ra rùa con nối dõi. Hơn nữa, đám tập thể dục buổi sáng toàn người già cả, ăn mặc thì thỗn thện, nhảy nhót tơn tớn quanh hồ, trông chướng mắt lắm!
- Vỉa hè trơn quá, người đi bộ tràn xuống lòng đường thì sao? Ùn tắc, tai nạn giao thông ai chịu trách nhiệm?
- Thì lát đá cả xuống lòng đường. Tôi đảm bảo xung quanh hồ Gươm sẽ vắng hoe, lúc đó nơi đây mới thực sự trở nên lãng mạn, nên thơ.
- Giờ tôi mới hiểu bác đi học ba lê là để giữ thăng bằng khi dạo chơi quanh bờ Hồ. Bác cho tôi theo học cùng với.
- Người to béo như bác tập ba lê không ăn thua, phải luyện công phu kia.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét