Thứ Hai, 7 tháng 2, 2011
Khát vọng “ảo”
- Tôi hỏi bác Viễn một câu nhé, nhưng bác hứa là phải trả lời thật lòng đấy?
- Gớm, mới nói dối bác có hơn chục lần mà bác nhớ kĩ thế, tôi hứa.
- Bác thích ở thành phố hay nông thôn?
- Mới sáng ra mà bác đã hỏi ngớ ngẩn thế, tất nhiên là thích an cư lạc nghiệp ở thành phố rồi. Ở nông thôn cũng có cái hay, nhưng mỗi năm chỉ nên ở vài ngày thôi. Ở lâu, cái cảnh nhếch nhác, đói khổ nó vận vào thân, ai mà chịu được.
- Tôi cũng có suy nghĩ y như bác vậy. Vợ chồng tôi vừa bán vườn, bán ruộng, bán nhà ở quê lên đây mua đất đấy. Giàu nhà quê không bằng ngồi lê Hà Nội mà bác.
- Vậy à. Chúc mừng bác. Số ruộng vườn mênh mông của bác mà bán đi, lên đây chắc mua được mấy căn biệt thự ấy nhỉ?
- Ở đâu ra, được có hơn chục mét vuông thôi, mà cũng tận trong ngõ ngách chứ đâu phải mặt đường. Chật nhưng vui, muốn ăn bát phở, bước ra cửa là có ngay. Ai cũng ăn mặc đẹp. Các cô thì xinh xắn, ẻo qua ẻo lại trước mặt khiến tôi bần thần rạo rực hết cả người, muốn hồi xuân lần nữa quá!
- Hồi mới lên đây tôi cũng có tâm trạng như bác vậy, hưng phấn lắm. Nhưng ở lâu tôi mới nghiệm ra rằng, ở cái đất này mà không có tiền nhục như con trùng trục vậy.
- Phong độ như bác thì mới nhiều khát vọng, chứ như tôi, răng lợi có còn cái nào đâu mà đòi ăn thịt bò. “Thiết bị”, “máy móc” cũng đại tu mấy lần rồi, giờ không thể phục hồi được nữa. Với tôi giờ chỉ cần mặc ấm, mỗi bữa vài lưng cơm với bát canh là đủ.
- Nếu nhu cầu đơn giản thế sao không ở quê cho thoáng mát, tĩnh tâm, chen chúc lên đây làm gì cho khổ?
- Thì tôi đã nói rồi, tôi chuyển lên thành phố không phải để hưởng thụ, mà chỉ cốt được ở cạnh những người sang trọng. Nhìn mọi người sung sướng, no đủ là tôi thấy mãn nguyện rồi, thấy mình như thuộc về giới quí tộc vậy.
- Bác không có tầm nhìn xa trông rộng gì cả. Sắp tới, nông thôn nước mình rồi cũng phát triển như thành thị vậy. Hàng trăm trí thức trẻ ưu tú vừa được cử về các huyện nghèo, giúp địa phương vươn lên làm giàu đấy. Rồi các vùng sâu vùng xa sẽ có những tòa nhà chọc trời. Người nông dân ở ngoài ruộng về đi thang máy lên tầng 20, chui vào căn hộ cao cấp mát lạnh điều hòa để nghỉ ngơi, coi bóng đá…
- Bác đang coi phim khoa học viễn tưởng đấy à. Tôi chỉ mong bà con nông thôn nhận được những manh áo cứu trợ còn lành lặn, đừng có tã tượi quá như đợt vừa rồi, mong bà con ai cũng có cặp bánh chưng không bị mốc, chút hoa quả không ngâm hóa chất, mấy gói mì tôm còn hạn sử dụng đặt lên bàn thờ tổ tiên là được. Người còn sống dùng đồ “dởm”, ăn thịt hộp thối, uống thuốc quá đát còn chấp nhận được, chứ để người đã khuất xài mấy thứ đó tội lắm, có ngày các cụ vật chết.
Cận
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét