- - Sao
đi đứng lom khom thế, cao tuổi rồi, phải ngủ riêng ra, phải chịu khó luyện tập thể thao chứ bác
- - Bác
chỉ được cái “suy bụng ta ra bụng người”. Tôi còng lưng vì các loại phí chứ có phải bậy bạ
lung tung đâu
- - Ôtô
chẳng có, xe máy thì không, bác lo gì?
- - Phí chồng
phí, thuế chồng thuế thế này thì cái tăm cũng tăng giá, nói gì đến lương thực
thực phẩm
- - Thì
cũng phải tận thu mới có tiền cải tạo đường sá, cầu cống chứ
- - Hàng trăm thứ phí phải nộp, nhưng có thấy cái gì
được cải thiện đâu. Giáo dục thì xuống dốc không phanh, tai nạn giao thông ngày
càng trầm trọng, giường bệnh toen hoẻn có mỗi mét vuông mà nhét tới 5 người ốm
- - Nằm đông như vậy mới vui. Khi buồn mở hội tổ tôm
là có đủ “chân” ngay, khỏi phải tìm thêm người, mất thời giờ
- - Đã thế, hôm vừa rồi, trước một diễn đàn thuộc loại
lớn nhất cả nước, mấy vị “tư lệnh” ngành buôn tiền, ngành đi lại và ngành khám
chữa bệnh phát biểu là lấy làm “tự hào” vì đã thu được lượng tiền lớn trong dân
thông qua các loại thuế, phí đấy
- - Nghe bác nói tôi lại hình dung ra cái cảnh, thằng
con mình nó sang hàng xóm khoe có tài vòi tiền của bố mẹ. Người hay, người giỏi
thì phải lấy tiền của thiên hạ về xây nhà cho bố mẹ, chứ ai lại dỡ nhà mình đi
làm cầu tiêu cho láng giềng bao giờ, cám cảnh quá
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét