- Này bác, vừa có một ông Tổng ngành điện, trước mặt bàn dân thiên hạ, đã ngậm ngùi, rớt nước mắt thương các thuộc cấp nhận lương quá… cao đấy
- Thường thì người đời chỉ thương những người thu nhập thấp, chứ ai động lòng trước những kẻ lắm tiền nhiều của bao giờ. Thế cán bộ nhân viên của ông Tổng có mức thu nhập bao nhiêu mà ông ấy xót thương ghê thế?
- Vào năm 2009, bình quân đầu người ở công ty này là hơn 7 triệu đồng, gấp gần 10 lần người có mức lương trung bình lúc đó
- Thì họ kinh doanh giỏi nên đãi ngộ mọi người ở mức cao cũng xứng đáng thôi
- Được thế đã tốt, đằng này năm nào họ cũng kêu lỗ, năm nay lỗ 10 nghìn tỷ đồng. Đã thế, ngành nào, địa phương nào chỉ cần nhìn “đểu” thôi là họ cắt điện không còn làm ăn gì được nữa
- Độc quyền cũng giống đứa con cầu tự, đứa nào cũng hư, cũng bất trị lắm. Mà sao ông Tổng này hay “đau lòng” và mau nước mắt thế nhỉ?
- Thì lương cao thế chắc hẳn ăn lắm đặc sản nên không tiêu hóa kịp, dạ dày, mật, tụy hỏng hết cả nên mới hay đau râm ran. Rồi thì bia tươi, rượu ngoại nốc tì tì, lỗ dưới không thoát kịp nên trào ngược tràn ra theo đường mắt thôi
- Phải tôi ấy à, những kẻ làm ăn thua lỗ, chia chác thả phanh như thế tôi cách chức ngay, tống vào tù…
Không dễ thế đâu. Ở đâu còn lợi ích nhóm, ở đó còn tiêu cực. Tôi cá với bác là, sang năm, chính ông Tổng này lại đăng đàn, lại lăn lộn sướt mướt thương cấp dưới không mua được thêm biệt thự, không sắm được thêm Audi, Mercedes cho mà xem
- Người mà hay khóc thế dễ bị mù lắm, khổ thân
Cận
bài này trùng với bài "Đau mắt là khổ đấy!", Thầy ơi.
Trả lờiXóaChính phủ xem xét Ông này có thể cơ cấu để lập Ban Lễ tang để ... khóc mướng không nhỉ?!!!
Trả lờiXóa