Thứ Hai, 7 tháng 11, 2011

nhất cử lưỡng tiện

Nhất cử lưỡng tiện
- Có lẽ đợt này tôi chuyển sang sản xuất mũ bảo hiểm bác ạ
- Mũ bảo hiểm xe máy đang bội thực, bác làm ra bán cho ai?
- Tôi làm để đội cho cá Hồ Tây
- Sao lại thế?
- Gần đây không hiểu ai cấp phép cho một đơn vị căng lưới làm sân tập chơi gôn trên mặt hồ
- Việc đó chỉ làm xấu Hồ Tây chứ ảnh hưởng gì đến cá
- Bác chẳng biết gì cả. Quả bóng chơi gôn rất cứng, được vụt đi với tốc độ 200km/giờ thì cá voi cũng chết chứ nói gì mấy con chép nhãi nhép
- Đất đai vẫn còn sao phải làm sân gôn trên mặt hồ hả bác?
- Chẳng là gần đây có “ông thủ trưởng” cấm nhân viên dưới quyền không được bén mảng đến sân gôn nên doanh nghiệp nghĩ ra trò tổ chức chơi gôn trên mặt hồ để nếu sếp bất ngờ kiểm tra thì lặn xuống nước trốn, vừa mát, vừa an toàn, có khi còn bắt được vài con cá về nấu canh chua, thật nhất cử lưỡng tiện
- Đá bóng, chơi tenis, nhậu nhẹt, nghỉ trưa với bạn gái… cũng làm mất thời gian sao không cấm cả mà chỉ cấm chơi gôn thôi nhỉ?
- Dần dần rồi sẽ cấm hết
- Nếu cấm tất cả các môn thể thao thì công chức lấy đâu ra sức khỏe để làm việc. Tôi e rằng lệnh cấm này có vẻ không bình thường, rồi cũng như các lệnh cấm dạy thêm, cấm ăn thịt thú rừng, sẽ nhanh chóng phá sản thôi. Biết là không khả thi mà sao cứ ào ào ban hành lệnh cấm thế hả bác?
- Lệnh cấm có thất bại thì cũng có ai bị mất chức đâu. Nháo nhào hết cả lên thì mới kiếm chác được chứ.
- Vậy người dân phải vĩnh viễn sống chung với “lệnh cấm” hay sao?
- Muốn thoát khỏi “cơn cảm hứng” bất chợt của mấy kẻ thích “chém gió” chỉ có cách Nhà nước phải sớm ra lệnh cấm cá nhân, tổ chức ban hành những lệnh cấm vớ vẩn, không khả thi
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét