- Xe máy đâu mà đi xe buýt thế bác?
- Tôi chuyển sang dùng phương tiện này để ủng hộ chủ trương của một vị Bộ trưởng yêu cầu cán bộ nhân viên dưới quyền sử dụng xe buýt đi làm để giảm ùn tắc. Bản thân ông cũng hứa mỗi tuần một lần đến công sở bằng xe buýt
- Nhưng hôm vừa rồi chính ông này lại trả lời trên báo rằng, với tình trạng xe buýt như hiện nay, có thừa dũng khí ông cũng chẳng dám bước lên. Xe buýt do ngành này quản lí, để xập xệ như vậy Bộ trưởng phải chịu trách nhiệm, phát ngôn như vậy ai còn dám đi xe buýt nữa
- Vị Bộ trưởng lo ngại như vậy là đúng. Bác tính, ông ấy mà liều mình lên xe buýt nhỡ gặp phải cái đám pê- đê hay bọn cướp giật, móc túi thì còn gì “mình vàng thân ngọc” nữa.
- Chẳng riêng vị bộ trưởng này, có ông vừa nhậm chức, trong một hội nghị khoa học đã khẳng định ngành xăng dầu làm ăn có lãi 3 năm liền và hứa sẽ làm rõ mọi chuyện, nhưng tại kì họp Quốc hội vừa rồi ông ta lại nói xăng dầu lỗ nặng, lỗ thảm thương, khiến dư luận hết sức bối rối
- Nói thì hay, làm như mèo mửa dẫu sao cũng còn hơn những kẻ không nói cũng chẳng làm gì. Báo chí phải biết ơn những vị bộ trưởng thích “nổ”. Nhờ họ mà dư luận mới sôi sùng sục lên. Người nghèo mải “hóng hớt” sẽ quên đi cái bụng đang réo ầm ầm vì đói. Có ai chết vì niềm tin bị đánh cắp bao giờ
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét