Thứ Năm, 12 tháng 1, 2012

Chó cắn áo rách


- Thế nào, bác chuẩn bị tết nhất đến đâu rồi?
- Năm nay kinh tế khủng hoảng nên gia đình tôi thắt lưng buộc bụng, chỉ cố gắng làm mấy mâm tươm tất cúng gia tiên thôi. Sang ngày mùng hai là sinh hoạt bình thường, cả nhà sẽ dành nhiều thời gian đi lễ chùa cầu cho tâm an nước thịnh
 - Bác làm như vậy là đúng với chủ trương vui tươi, tiết kiệm, lành mạnh đấy. Tiếc là, trong khi có kẻ săn lùng mua gà chín cựa giá hàng chục triệu đồng một con về thưởng thức cảm giác làm vua, thì vẫn có nhiều người chỉ cầu mong ba ngày tết được ăn no một bữa cơm trắng mà đâu có được toại nguyện - Tôi nghe nói, dù đang gặp khó khăn thời khủng hoảng, nhưng Nhà nước và chính quyền các địa phương vẫn có kế hoạch hỗ trợ tết cho người nghèo và gia đình chính sách mà
 - Đúng thế, nhưng cũng như muối bỏ bể thôi. Đã thế có địa phương lại ém nhẹm số tiền này - Nghĩa là chó cắn áo rách à, ở đâu vậy bác?
 - Chẳng là, chính quyền Quảng Ngãi vừa có quyết định hỗ trợ tết cho những gia đình khó khăn túi quà trị giá 200 nghìn đồng và 100 nghìn đồng tiền mặt, nhưng lãnh đạo một xã chỉ chuyển quà cho bà con mà “quên” không đưa tiền
 - Chắc họ sợ bà con ăn tiêu bạt mạng nên giữ hộ thôi
 - Có 100 nghìn đồng, không đủ cho bốn bát phở bình dân chứ nhiều nhặn gì mà bác lo bà con vung tay quá trán
- Người nghèo khoai sắn nhiều nên đã quen dạ, ăn thịt vào là dễ tháo tỏng lắm. Chính quyền xã đó giữ tiền lại là lo cho sức khỏe của dân thôi. Thế mới thấy họ có con mắt nhìn xa trông rộng, đáng phục, đáng phục!

Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét