- Bác khăn gói đi đâu vậy?
- Tôi qua chào bác để vào viện đây
- Bác mắc bệnh gì vậy?
- Từ sáng đến giờ tôi bị hắt hơi mấy lần, vào viện chữa cho tiệt cái chứng này đi
- Bác chỉ vẽ chuyện, có thế mà cũng vào viện làm gì cho tốn tiền
- Tôi đã mua bảo hiểm y tế, các bệnh viện giờ đã cấm nhận phong bì nên có tốn kém gì đâu. Vào đó nghỉ ngơi cho sướng, đỡ phải trả tiền điện, tiền nhà
- Nghe hoang đường quá. Ở nước mình làm gì có chuyện vào viện mà không khuynh gia bại sản chứ
- Thế bác không biết chuyện gần đây có 5 bệnh viện lớn bắt tay nhau quyết tâm diệt quốc nạn phong bì à?
- Chuyện này đề cập từ lâu rồi, có thực hiện được đâu. Không có phong bì “mẹ hiền” hay bực mình lắm. Mà khi nổi cáu “mẹ” sẽ giải phẫu bằng dao bổ củi, có mà tan xương nát thịt Các ngành khác có cấm nhận phong bì không bác?
- Chưa thấy rục rịch gì
- Nếu thế thì thiệt cho ngành y tế quá. Việc đưa hối lộ và nhận hối lộ cũng cần sự công bằng. Bác sỹ gửi con nhà trẻ mà không có phong bì cho thầy cô thì liệu hồn. Khóc nhè ư, lấy băng dính dán vào mồm. Đi vệ sinh không đúng lúc ư, dội cho nó mấy xô nước lên đầu. Nhìn đểu ư, bắt nó nằm xuống nền nhà rồi nhảy lên lưng đạp cho lòi xương sườn ra…
- Nghe kinh quá. Vậy theo bác, việc cấm bác sỹ, y tá nhận phong bì có khả thi không?
- Làm “hàng” cả thôi. Trong văn bản kí kết giữa 5 bệnh viện chỉ nói cấm nhận phong bì chứ có cấm nhận ruột phong bì đâu. Hơn nữa, văn bản này cũng chỉ cấm đưa và nhận hối lộ, đâu có cấm bệnh nhân “cám ơn” bác sỹ, mà ranh giới giữa hai phạm trù này mong manh lắm
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét