- Chắc
ăn lắm thịt cá quá nên bị nóng trong người đây mà, đã uống đốc-tơ Thanh chưa, già
rồi tiêu thụ chất đạm vừa thôi.
- Thịt
đâu ra mà ăn lắm, tôi bị như thế vì ngửi phải túi quà tết dành cho gia đình
chính sách của một tỉnh thuộc cực Nam của tổ quốc đấy.
- Bác
nói gì tôi không hiểu. Quà tết thường chỉ có bánh mứt kẹo, ăn vào thấy ngọt, bùi,
sao mà đắng cay được?
- Không
cay đắng sao được khi mà túi quà của chính quyền tỉnh dành cho người nghèo và
gia đình chính sách vốn đã quá “hiu hắt” còn bị một ông trưởng phòng Lao động
thương binh xã hội huyện rút lõi, tráo hàng quá đát.
- Cụ
thể thế nào bác kể tôi nghe với.
- Mỗi
túi có cân cá khô, gói mì chính, hộp mứt, ông này bảo vợ con rút ra một nửa,
tráo bánh kẹo rởm lấy đồ xịn bán kiếm lời.
- Chắc
ông ấy sợ dân ăn nhiều cá khô khát nước nên mới bớt xén đấy thôi. Bánh kẹo cũng
vậy, ăn lắm chỉ tổ tiểu đường, tim mạch chứ báu gì. Ông này làm vậy là “thương
dân”, biết nhìn xa trông rộng, cần sớm được “khen thưởng”.
- Chuyện
mất nhân tính thế mà bác vẫn đùa được. Đối với những kẻ tham ô, làm ảnh hưởng xấu
đến chính sách nhân đạo của Đảng, nhà nước cần phải nghiêm trị.
- Vậy
theo bác thì phải xử lí đối tượng này thế nào?
- Bỏ
tù mãi cũng nhàm rồi. Theo tôi, nên nhốt hắn trong phòng kín cùng vài bao tải
cá khô thật mặn bắt ăn thay cơm, không cho uống nước. Chỉ cần giam một tháng thôi
rồi thả, có gí tiền vào mặt hắn cũng chẳng dám tham nhũng nữa đâu.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét