- Ôi
dào, chuyện cơm bữa, thế có chết nhiều người không?
- Chỉ
có một cụ già sinh năm 1927 bị thương thôi
- Có
thế mà cũng làm ra vẻ nghiêm trọng,
bao giờ thấy chuyện thịt nát xương tan hẵng kể cho tôi nghe nhé
- Vấn
đề là gần một thế kỉ cụ già này sống an toàn trong túp lều tranh, vậy mà chỉ
chuyển sang ngôi nhà tình nghĩa được đúng một ngày thì lại gặp tai họa
- Sao
lại thế, nhà tình nghĩa được làm bằng gạch, xi măng, cốt thép vững chãi lắm, đổ
sao được
- Độ
bền chắc của ngôi nhà không trông vào vật liệu mà chủ yếu lệ thuộc vào đạo đức
của người xây. Gặp phải kẻ gian tham thì nhà có làm bằng đá cẩm thạch, dán keo
con voi cũng sập thôi
- Trước
khi bàn giao cho người dân, chính quyền địa phương đã nghiệm thu mà?
- Hình
thức thôi, có biết bao con đường, biết bao khu nhà cao tầng vừa được bàn giao,
đưa vào sử dụng hôm trước, hôm sau đã xuống cấp
- Thế
tình hình cụ già ở Quảng Trị hiện thế nào rồi?
- Vẫn
đang nằm viện, không tiền, không người thân chăm sóc, muốn chết cho rảnh nợ mà
có được đâu
- Thường
thì những người ở tuổi cụ chỉ cần ngã nhẹ một cái là “thăng”, vậy mà cả ngôi
nhà sập xuống đầu mà vẫn sống thì lạ nhỉ?
- Có
gì đâu mà ngạc nhiên. Xi măng, gạch ngói bị ăn bớt, tôn lợp thì mỏng như lá
lúa, đổ xuống người chưa đủ để gãi ngứa, chết làm sao được
- Nếu
vậy thì phải cám ơn mấy ông chủ thầu xây dựng, nhờ sự ăn bớt của họ mà nhiều
người nghèo không chết, chỉ bị thương bán thân bất toại thôi
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét