- Cảm
nhận của bác về cuộc sống gần đây thế nào, có khả quan không?
- Bi
đát hơn chứ khả quan nỗi gì. Lương hưu của tôi trước đây tùng tiệm cũng đủ sống,
giờ đi chợ được nửa tháng là hết veo. Đã lâu, chẳng có được bữa ăn ra trò, chẳng
mua nổi cái áo tử tế.
- Làm
gì đến nỗi thế, bác là chúa hay nói quá. Bác không thấy gần đây, nhiều địa
phương xây nhà cao tầng, chung cư cao cấp cho trâu bò ở sao?
- Có
chuyện đó à? Cả nước hiện còn hàng vạn hộ nghèo, thậm chí nhiều bà mẹ Việt Nam
anh hùng vẫn ở nhà tranh vách đất mà.
- Cái
này tôi không rõ, chỉ biết là ở huyện Thạch Hà, tỉnh Hà Tĩnh có một ngôi nhà mấy
tầng, rất khang trang, xây dựng hết 31 tỷ đồng để trâu bò nghỉ trưa, tránh nắng.
- Địa
phương này chơi sang thật đấy, người dân nơi đây chắc giàu có, sung sướng lắm?
- Cũng
không được như bác nghĩ đâu. Tại đây vẫn còn rất nhiều hộ gia định chính sách
phải chạy ăn từng bữa, tỷ lệ người nghèo cũng khá cao.
- Vậy
sao họ xây nhà đắt thế cho trâu bò ở, hay đây là trâu bò thần, biết sáng tác nhạc,
làm thơ?
- Không
phải vậy. Thực ra, ngôi nhà và khuôn viên này được xây làm trường học. Khi sắp
xây xong thì chính quyền địa phương sáp nhập 2 trường trong huyện làm một. Thế
là ngôi trường mới này bị bỏ không, biến thành nơi trú ngụ của gia súc và đám
trẻ chăn trâu.
- Trâu
bò được ở biệt thự như thế chắc da dẻ mịn màng, thơm tho lắm. Thịt của chúng chắc
cũng mềm mại, ngọt ngào như thịt bò Kô-bê bác nhỉ?
- Đã
được ăn bao giờ đâu mà biết. Ở những địa phương có cung cách quản lí vô trách
nhiệm thế này, thịt trâu bò có thể rất ngon ngọt, nhưng chắc chắn thịt người
dân sẽ đắng nghét.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét