Làm
thế nào để hết ngu hả bác?
- Thì
phải học, đọc sách nhiều vào. Chịu khó đi du lịch cũng tốt, các cụ vẫn có câu
“đi một ngày đàng học một sàng khôn” mà.
- Nếu
đã trải qua tất cả những cái đó rồi mà vẫn ngu thì sao?
- Thì
yêu nhiều vào. Phụ nữ là một pho sách bí ẩn có người đàn ông nào trên đời khám
phá được hết đâu.
- “Đát”
của tôi đã hết từ lâu, còn bà nào ngó ngàng đến nữa chứ.
- Ừ
nhỉ. Vậy những người đang gần đất xa trời như bác muốn “thoát dốt” để làm gì?
- Tôi
muốn học để khi sang thế giới bên kia, Diêm vương có hỏi gì thì còn biết mà trả
lời, may ra còn được cất nhắc. Tôi nghĩ, dù có ở dưới địa ngục, người có chữ chắc
cũng sẽ được coi trọng.
- Biết
lo xa như thế là tốt. Tôi biết một “chiêu” có thể giúp bác hết ngu, nhưng phải
rất liều lĩnh, dũng cảm mới được
- Đằng
nào cũng sắp xuống lỗ rồi, bác nói cho tôi biết đi, gian khổ, khó khăn, tốn kém
mấy tôi cũng chịu được.
- Vừa
rồi có một thầy giáo ở Đắc Lắc nhận thấy mình kém hiểu biết nên đã tự đóng 5
cái đinh lên đỉnh đầu với mong muốn hết ngu, bác thử làm thế xem sao.
- Ối
giời, cái này khó đây. Thế anh này có khôn ngoan ra được tí nào không?
- Ai
mà biết được. Nghe nói, sau khi đóng đinh vào đầu, anh này rất hay làm thơ, soạn
giáo trình khá chuẩn.
- Sao
không cử mấy tay chuyên soạn sách giáo khoa lên đó học hỏi kinh nghiệm nhỉ?
- Người
ta còn trẻ, đầu óc còn mở mang được, chứ nhiều giáo sư nhà mình bảo thủ, đầu óc
thâm căn cố đế lắm, có đóng xà beng vào cũng chẳng ăn thua đâu, chỉ tốn sắt
thép của xã hội thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét