Thứ Hai, 21 tháng 1, 2013

Cú tát trời giáng


-       Đã lâu mới được xem một tiết mục nghệ thuật thấm đẫm tình người, khiến tôi phải rớt nước mắt bác ạ.
-       Chắc bác được xem bi kịch. Nhiều vở bây giờ được dàn dựng với nhiều chi tiết éo le, được trình diễn bởi những nghệ sỹ ưu tú, nghệ sỹ nhân dân gạo cội nên rất thu hút người xem.
-       Không phải, “diễn viên” ở đây chỉ là mấy đứa trẻ sống và lớn lên trong một trại mồ côi, đứa nhỏ nhất mới 5 tuổi.
-       Ở tuổi đó chúng không tè dầm cho là may, nói gì đến biểu diễn nghệ thuật. Hay là chúng có cách rên rỉ, quằn quại đặc biệt khi xin tiền, khiến người nổi tiếng keo kiệt như bác phải động lòng trắc ẩn?
-       Không, chúng tham gia một cuộc thi trên truyền hình bằng tiết mục liên hoàn như dùng miệng cắn vào đầu sợi dây quay tròn trên không trung, nhào lộn trên con lăn, đến nghệ sỹ xiếc chuyên nghiệp cũng không diễn được như thế.
-       Những tiết mục như thế chỉ có thể làm người ta thán phục, sao lại khóc được nhỉ?
-       Trước ống kính máy quay, các cháu cho biết tham gia chương trình không phải vì danh tiếng, mà chỉ muốn khẳng định trẻ mồ côi không phải là đồ bỏ đi. Khí phách của lũ trẻ đã khiến nữ giám khảo và người MC phải nghẹn ngào rơi lệ
-       Chắc chúng được một Mạnh Thường Quân giàu có nào đó “chống lưng” cho?
-       Thầy dạy bọn trẻ là một nghệ sỹ nổi danh nhưng từ bỏ cuộc sống giàu sang, nhiều năm nay lang thang tới những trại mồ côi dạy cho bọn trẻ nghệ thuật xiếc để sau này chúng có thể kiếm sống một cách lương thiện.
-       Là dạng “mẹ mìn” cả thôi, có khi lão ta đi tìm kiếm tài năng để bán ra nước ngoài cũng nên?
-       Bác không nên xúc phạm những tâm hồn thiện nguyện như thế.
-       Tôi đùa thôi, thế mới thấy trên đời này còn nhiều người tử tế. Hành động của thầy trò người nghệ sỹ già này là cú tát trời giáng vào mặt những kẻ bán rẻ lương tâm, sẵn sàng lộ “hàng”, tạo scandal chỉ để có được cuộc sống phè phỡn, no đủ.
      Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét