- Thế
nào, cậu út nhà bác chuẩn bị thi cử đến đâu rồi?
- Đêm
nào nó cũng ôn bài đến nửa đêm mà hôm vừa rồi tham gia thi thử 3 môn được có 7
điểm, chưa bao giờ tôi thấy chán đời như lúc này bác ạ.
- Cứ
bình tĩnh, đâu khắc có đó. Cháu học tập không tiến bộ có khi do chưa được chăm
sóc chu đáo, đúng cách cũng nên.
- Mấy
tháng nay cả nhà tôi thay nhau phục
dịch cháu. Sáng ra, mẹ nó bưng tới tận giường bát phở bò với cặp trứng vịt lộn.
Đến trưa, thấy nó có vẻ uể oải là lập tức con chị phóng xe đi mua gà ác hầm thuốc
bắc với cốc chè Khúc bạch ăn cho mát ruột. Bữa tối, nó muốn “xơi” tôm hùm hay
cua bể cũng có ngay, ăn thoải mái, no thì thôi.
- Sao
nó ăn còn hơn cả đại gia mà học vẫn dốt nhỉ, tôi nghe nói thừa đạm quá cũng khiến
đầu óc mụ mị đi đấy.
- Bác
thì biết gì, có phải chỉ ăn không đâu, ngày nào cháu chẳng “nốc” cả vốc vitamin
với thuốc hoạt huyết dưỡng não, vậy mà dốt vẫn hoàn dốt.
- Vậy
còn chuyện học thêm, thày có tốt không?
- Thi
3 môn, tôi thuê 5 ông giáo sư đầu ngành dạy riêng cho cháu, mỗi buổi 2 triệu bạc
chứ ít đâu.
- Hay
hướng đất, thế nhà không đúng?
- Không,
nhà cửa đất cát đều đúng phong thủy cả.
- Thế
thì lạ thật đấy, thiên đã thời, địa cũng lợi mà nhân chưa hòa, chẳng bù cho một
chị ở phường Bến Nghé, quận 1 TP Hồ Chí Minh, chồng mất, suốt mấy chục năm nay chị
này chạy xe ôm nuôi 4 đứa con học đại học. Hay là cái đói, cái khổ lại khiến
con người ta thông minh hơn hả bác?
- Thôi
bác đừng hỏi nữa, nhức hết cả đầu.
Cận
-
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét