-
Bác có thích sự hài hước không?
-
Ai chẳng thích, một nụ cười bằng mười thang thuốc
bổ mà. Đây chính là yếu tố gắn kết con người với nhau, xóa bỏ mọi hận thù, chiến
tranh, đem lại hạnh phúc…
-
Thảo nào mà gần đây quan chức nhà mình thích
khôi hài thế.
-
Làm quản lí có rất nhiều áp lực nên họ cũng cần
vui vẻ để giảm xì-chét. Ai là người có thể khiến cả xã hội cười thế bác?
-
Gần đây, một lãnh đạo ngành xây dựng cho rằng
gia đình có tổng thu nhập 5-6 triệu đồng cũng có thể mua được nhà ở Hà Nội.
-
Dựa trên cơ sở nào mà tính toán như vậy nhỉ, số
tiền đó còn chưa đủ cho thằng cháu đích tôn của tôi nộp tiền học thêm mà?
-
Ông ấy tính toán thế này, hộ gia đình 3 người mỗi
tháng chi tiêu hết 3 triệu đồng, còn 2 triệu trả góp cho ngân hàng, trong 10 năm
là sở hữu nhà riêng.
-
Hình như đầu óc ông này có vấn đề. 3 triệu đồng
đó phải chi tiêu tằn tiện như lão Gờ-răng-đê may ra mới đủ, vậy còn tiền thuê
nhà, tiền học của con cái, chữa bệnh, mà chay hiếu hỉ, khách khứa nội ngoại hai
bên thì tính sao?
-
Tôi cũng nghĩ như bác vậy. Để mua được nhà thu
nhập thấp mỗi người buộc phải có sức khỏe như Lí Đức, dạ dày bé như của trẻ sơ
sinh, họ hàng, thân bằng cố hữu cũng đã chết cả. Trong 10 năm liền vợ chồng con
cái không được mua sắm gì, chỉ được ăn bỏng ngô ngâm với nước giếng thôi.
-
Sống thế thì khác gì con lợn, có nhà để làm gì. Tôi vẫn còn nhớ, chính vị
lãnh đạo ngành xây dựng này chỉ ít tháng trước đã từng phát ngôn, lương của bộ
trưởng phải 40 năm mới mua được nhà thu nhập thấp, sao tiền hậu bất nhất thế nhỉ?
-
Theo tôi, nên xếp ông này vào hạng quan chức khôi
hài nhất Việt Nam. Lương 5 triệu mà đòi mua nhà ấy à, còn lâu nhé. Có mà mua nhà
mồ thì may ra.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét