- Bác
thường muốn con cháu chúc tụng gì vào dịp sinh nhật, lễ tết?
- Thì
cũng như mọi người thôi, muốn được chúc sống lâu trăm tuổi
- Giờ
thì bác toại nguyện rồi nhé, thế giới vừa tìm ra loại thuốc giúp con người sống
đến 150 tuổi, chỉ mấy năm nữa là lưu hành rộng rãi trên thị trường.
- Vậy
à. Thế loại thuốc này có làm cho người già khỏe mạnh không?
- Không
thấy nói đến, chỉ thấy công bố sẽ kéo dài tuổi thọ thôi.
- Nếu
sống lâu mà luôn trong tình trạng dặt dẹo thì khác gì kéo dài thời gian hấp hối,
như vậy chỉ thêm nhục, chỉ tổ làm khổ con cháu.
- Vậy
sống dai trong khi sức khỏe vẫn tốt thì bác sẽ làm gì?
- Thì
sáng đi chơi tenis, đá bóng với đám thanh niên, chiều ra quán bi-a làm vài ván
kiếm ít tiền để tối đến sàn nhảy hay chui vào quán cà phê làm thơ tán mấy mụ sồn
sồn.
- Nếu
các nhà khoa học mà biết sự lao tâm khổ tứ của họ chỉ để phục vụ mấy lão già hư
đốn như bác thì chắc họ đã ném phát minh của mình vào sọt rác từ lâu rồi.
- Thì
sau bao năm cống hiến cũng phải cho tôi hưởng thụ tí chứ.
- Làm
những điều có ích cho xã hội, cho mọi người cũng là một cách hưởng thụ. Không
hiểu loại thuốc giúp người ta sống lâu có đắt không nhỉ?
- Nhiều
khi, người bệnh chỉ cần sống thêm một năm thôi đã phải đánh đổi cả gia tài, giờ
kéo dài thêm hơn nửa thế kỉ thì chắc chắn phải tốn kém khủng khiếp.
- Ôi,
nếu vậy thì chỉ bọn buôn gian bán lận, bọn tham ô tham nhũng mới có điều kiện
mua, chứ đám cán bộ quanh năm suốt tháng trông vào đồng lương như tôi với bác
thì phải chịu cảnh chết sớm sao?
- Đúng
thế. Người mà đến con kiến cũng không dám giết như bác chớ có mơ mộng được sống
như ông Bành tổ, hão huyền.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét