- Tôi
đang muốn phát rồ phát dại lên đây. Ông trời thật ác quá, dân mình vốn đã
nghèo, đã khổ, còn đang tâm trút “lửa” lên đầu họ, khiến bao người điêu đứng.
- Bác
ở biệt thự, nhà lắp điều hòa nhiệt độ, nước máy chảy tràn trề, tiền tiêu không
phải nghĩ mà còn than thở, không hiểu bà con ở phố cổ, làng cổ còn khổ đến đâu.
- Tôi
tưởng ở nhà cả tỷ đồng mỗi mét vuông thì mát lắm chứ?
- Bác
tưởng thế thôi chứ họ bức bối lắm. Ai đời ba thế hệ hơn chục con người mà ở gói
gọn trong 20 mét vuông, không biết họ xoay trở ra sao trong diện tích như vậy
nhỉ?
- Ôi
dào, bác cứ lo không đâu. Công nhận là vào mùa hè thì khổ thật, nhưng trời rét
lại sướng, khỏi cần sắm đồ ấm, mồ hôi mồ kê lúc nào cũng ròng ròng, ít bị cảm lạnh.
- Không
hiểu vợ chồng son sinh hoạt thế nào, con cái họ sinh ra trong môi trường đó sẽ
ra sao nhỉ?
- Thì
được rèn luyện từ nhỏ trong lò bát quái như thế, bọn trẻ sẽ như Tôn Ngộ Không cả
lượt, có ném vào lửa chúng vẫn cười nhe nhởn.
- Nghe
nói chỉ vì ăn ở khổ cực như thời đồ đá, có tiền cũng không được sửa chữa, cơi nới
ngôi nhà của chính mình, nên một số người dân làng cổ Đường Lâm còn kéo nhau đi
trả bằng chứng nhận di tích đấy.
- Chẳng
cứ dân làng cổ, phố cổ khốn khổ về cái danh hão, mà hàng nghìn người dân một
thành phố phía Nam mấy bữa nay đang xếp hàng chờ trả lại sổ đỏ kia kìa
- Sao
lại thế, ai cũng ước ao có cuốn sổ “màu hoa phượng” trong tay, sao người dân
trong đó dại thế nhỉ?
- Có
ai muốn vậy đâu, chỉ vì thu tiền thuế cao quá trong thời buổi kinh tế khó khăn
thì họ lấy đâu ra nộp. Cứ tận thu thế này, người dân sẽ còn trả lại nhiều thứ nữa.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét