- Tôi
chỉ mong Hà Nội ngày nào cũng nắng nóng như mấy hôm nay thôi.
- Thần
kinh bác sao không đấy, đầu tôi như muốn nứt toác vì nắng đây này?
- Kệ
bác, trời càng nóng tôi càng thích.
- Bà
nào mới tặng bác viên Dạ Minh châu giắt trong người cho mát à?
- Vua
chúa còn chẳng kiếm được viên ngọc quí giá đó nữa là tôi. Tôi muốn trời nóng để
tham gia giao thông cho an toàn.
- Nắng
nóng thì liên quan gì đến lạng lách, đánh võng, vượt đèn đỏ chứ?
- Sao
lại không, này nhé, thời tiết thế này nhiều người sẽ ngại ra đường, đèn đỏ vừa
bật lên là mọi người tấp ngay vào lề đường núp dưới bóng râm, không ai dừng xe
nghênh ngang, vượt qua vạch sơn nữa.
- Tôi
hiểu rồi. Vậy ý bác muốn nói là khi thời tiết đẹp lên, trời mát mẻ sẽ lại mạnh
ai nấy đi chứ gì?
- Đúng
thế, chúng ta phải cám ơn ông mặt trời, nhờ ông phun lửa xuống mà tình trạng
què cụt nhập viện, người chết vì tai nạn giao thông giảm hẳn.
- Nói
như bác thì tình trạng hỗn loạn giao thông hiện nay không phải do ý thức của
người dân kém, đường sá chật hẹp không đảm bảo, qui hoạch đô thị thiếu tầm
nhìn, mà tất cả liên quan đến thời tiết phải không?
- Thì
bác cứ ra đường sẽ thấy, mấy bữa nay vắng hoe vắng hoắt, ngoài phố chỉ có những
hàng phượng vĩ đỏ rực trùm lên những con ngõ nhỏ, tiếng ve râm ran sao mà nên
thơ đến thế…
- Nếu
thế thì tôi cũng mong trời nóng hơn nữa, 50-60 độ C càng tốt.
Ấy chết, đừng quá khích thế. Nóng quá, “ông” điện
đòi tăng giá không được
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét