- Bác
có sợ bị cách chức không?
- Đương
nhiên, dù chỉ giữ cái chân tổ trưởng bảo vệ thôi, nhưng mỗi khi bị giám đốc gườm
gườm là lưng áo tôi lại đầm đìa mồ hôi, mặt cứ tái dại bác ạ.
- Cái
chức đó đâu có bổng lộc gì mà bác ham thế?
- Làm
gì cũng kiếm chác được, vấn đề là ít hay nhiều thôi. Tôi vẫn thường xuyên nhận
được hối lộ đấy. Ai có việc muốn đổi làm từ ca đêm sang ca ngày cũng phải mời
tôi đi ăn bát phở hay đưa tôi bao thuốc lá chứ.
- Vậy
để giữ cái chức đó, bác phải làm những gì?
- Nghèo
hèn như tôi thì khỏi phong bì. Chỉ cần sáng ra, khi sếp vừa bước xuống ôtô, dù
nắng hay mưa tôi cũng cầm cái ô chạy ra che cho sếp tới tận cửa phòng. Chỉ cần
sếp có thiện cảm thôi là yên tâm, không mấy khi bị đuổi việc đâu.
- Đơn
giản thế thôi à?
- Cũng
không dễ đâu, cầm ô tôi phải học mãi mới được đấy, che cao quá thì mưa hắt vào
mặt, che thấp quá, chẳng may cái gọng ô chọc vào mắt sếp thì toi.
- Bác
mà còn thế, không hiểu những vị tai to mặt lớn, lắm bổng, nhiều lộc thì còn sợ
mất chức đến đâu?
- Thì
họ cũng phải có chiêu để giữ ghế chứ. Gần đây, Bộ Công thương có soạn một dự thảo
trong đó qui định, nếu ngành điện để thua lỗ 2 năm liên tiếp thì Tổng Giám đốc
sẽ bị cách chức. Để khỏi bị về vườn, cần gì phải nghĩ cách thay đổi phương thức
kinh doanh cho mệt óc, chỉ cần tăng giá điện cật lực là xong.
- Có
nghĩa là, để giữ chức cho một ông, toàn xã hội và cả nền kinh tế sẽ phải lao
đao vì giá điện ngất ngưởng sao. Văn bản này khác gì bật đèn xanh cho tăng giá
điện bừa phứa chứ?
- Đấy
là bác nói chứ không phải tôi đâu nhé.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét