Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

Chán chẳng buồn nói

                                                  
-       Năm học tới tại Hà Nội sẽ có hàng chục trường quốc lập thuộc các hệ trung học cơ sở và trung học phổ thông thu học phí ở mức 3 triệu đồng mỗi tháng đấy.
-       Như thế là thấp hay cao, tôi thấy nhiều trường dân lập thu hàng chục triệu đồng mỗi tháng mà?
-       Trường dân lập họ phải lo từ A đến Z, còn chi phí cho trường quốc lập được lấy từ tiền thuế của dân, không thể tùy tiện tăng bừa được.
-       Nghe nói là chỉ những trường chất lượng cao mới tăng học phí cao gấp 150 lần mức thu vùng ngoại thành thôi.
-       Như vậy sẽ tạo sự bất bình đẳng trong hưởng thụ giáo dục. Giờ đây, một đứa trẻ thiểu năng trí tuệ vẫn có thể học trường chất lượng cao miễn là gia đình có tiền nộp. Còn các cháu gia cảnh nghèo khó mà thông minh, học giỏi thì cứ yên tâm mà học trường làng nhé.
-       Cũng phải có sự phân biệt như thế mới tạo ra được tầng lớp tinh hoa được chứ.
-       Để có người tài chúng ta cần có phương án tổ chức thi tuyển tốt, có chế độ đào tạo ưu việt với những cơ chế sử dụng đặc biệt đối với những “ngôi sao”, tiền bạc chưa nói lên điều gì cả.
-       Nếu không tăng học phí, làm sao cải thiện được lương cho giáo viên, lấy đâu ra để nâng cấp cơ sở hạ tầng.
-       Ngành y tế, ngành giao thông cũng nhiều lần tăng các loại phí với cam kết sẽ nâng cao chất lượng phục vụ, vậy mà nạn phong bì vẫn tràn lan, đường sá thì tồi tệ, tai nạn giao thông ngày càng diễn biến phức tạp đấy thôi.
-       Vậy không lẽ cứ để giáo viên sống với đồng lương èo uột, học sinh chui rúc trong những ngôi trường dột nát?

-       Đừng bao biện thế, trước đây, thời đất nước còn nghèo khó, giáo dục Việt Nam đâu có be bét như bây giờ. Rất nhiều học sinh của chúng ta đã giành những giải thưởng lớn, làm vẻ vang cho bộ mặt nước nhà. Còn bây giờ, chán chẳng buồn nói.
      Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét