- Nếu
kiếp sau vẫn được đầu thai là người Việt, bác sẽ chọn nghề gì, ngân hàng hay
kinh doanh bất động sản?
- Mấy
công việc đó tuy nhiều tiền nhưng mệt lắm, tôi lại xin làm công chức thôi.
- Làm
cán bộ nhà nước lương ba cọc ba đồng sống sao nổi, bác không có chí tiến thủ gì
cả.
- Cũng
tùy vị trí, lương thấp nhưng lộc nhiều, quan trọng là mình làm chủ được thời
gian, muốn đến lúc nào thì đến, ngồi quán cà phê đến mọc rêu ở ghế cũng được,
công việc cũng ít và không bao giờ phải chịu trách nhiệm cả. Tuy làm việc được
chăng hay chớ nhưng chẳng ai đuổi được mình.
- Cái
thời cán bộ sáng cắp ô đi tối cắp về của bác sắp qua rồi. Tới đây, sẽ có chế độ
công chức hợp đồng. Việc thi tuyển đầu vào sẽ rất chặt chẽ, không thể có chuyện
con cháu ở quê chỉ biết chăn trâu cắt cỏ cũng lôi lên thành phố làm bàn giấy,
thở ra khói, thét ra lửa chỉ vì có người nhà đang ở “ngôi” cao nhất.
- Để
làm được như thế không dễ đâu. Khi nào mà mỗi cơ quan nhà nước còn được tự chủ
trong việc tuyển người thì tiêu cực vẫn có đất sống. Bố bảo bộ phận tổ chức dám
đánh trượt người nhà của sếp đấy.
- Thế
chẳng lẽ bó tay, tệ quan liêu, hống hách, cửa quyền cứ kéo dài mãi?
- Thời
buổi này làm gì có chuyện thúc thủ trước đám tầm cửi. Gần đây chúng ta đã đưa
ra nhiều biện pháp mạnh, chẳng hạn như trong đợt thi nâng ngạch vừa rồi, có hơn
30% người bị trượt, đa phần rơi vào cán bộ lãnh đạo.
- Thế
kia à, đúng là cuộc cách mạng, trước đây đám này đã ngồi vào thi là không bao
giờ trượt. Vậy theo bác để tuyển được người có chất lượng thì làm thế nào?
- Quá
đơn giản. Nhà nước nên lập một bộ phận hàng năm tổ chức thi tuyển ở mọi ngành
nghề, sau đó phân bổ cho các cơ quan có nhu cầu bằng hình thức bốc thăm ngẫu
nhiên, như quay xổ số ấy, công bằng sẽ được thiết lập ngay thôi.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét