- Bác
có biết ai thọ nhất thế giới không?
- Từ
nhỏ tôi được bà kể cho nghe chuyện về ông Bành tổ là người sống lâu nhất, đến
giờ đã có ai vượt qua được đâu.
- Ông
này chưa là cái gì nhé. Vua Hùng nhà mình sống lâu hơn nhiều.
- Thật
à, sao tôi chưa đọc thấy ở đâu viết như vậy nhỉ?
- Bác
cứ tới khu du lịch Đồng Xanh ở Gia Lai sẽ thấy. Ở đây có tấm biển rất to ghi Hùng Chiêu vương tức Lang Liêu sống được 692 tuổi, tại ngôi 200 năm, có 60 vợ, 23 con trai, 36 con gái…
- Hồi
đó đã làm gì có giấy khai sinh hay giấy đăng kí kết hôn mà có con số chính xác
như vậy được. Vua Lang Liêu có chừng nấy vợ, chỉ cần bẹo má mỗi bà một cái đã hết
ngày, thời gian đâu mà trị vì đất nước?
- Hồi
đó đất rộng, người thưa, con người sống với nhau hết sức hiền hòa, nên cũng chẳng
có công to việc lớn gì, ăn xong là lại đàn ca sáo nhị, hái hoa bắt bướm suốt
ngày, có gì vất vả đâu.
- Ngày
đó khoa học công nghệ chưa có, chống chọi với thế giới tự nhiên đã hết hơi lấy
đâu ra mà nhàn hạ thế. Tôi đây có một bà mà đã dặt dẹo thế này, vua Lang Liêu
có mấy chục bà mà sống được gần 700 tuổi, thật quá phi lí.
- Tôi
cũng nghĩ như bác vậy, nhưng tấm biển ghi rõ như vậy, không lẽ họ bịa?
- Thực
ra họ không bịa, những nhà quản lí này ghi lại những thông tin trong sách sử
thôi. Họ đâu có biết đó chỉ là những con số tâm linh, ước lệ của dã sử, dật sử,
thần thoại, truyền thuyết.
- Các
doanh nghiệp dùng những số liệu hoang đường để thu hút du khách hả bác?
- Khách
du lịch họ thực tế lắm, họ không bao giờ chi tiền tới những “danh thắng”giả cầy
với những con số bịa đặt cả. Muốn phát triển được du lịch, trước hết chúng ta
phải trung thực với bản thân và phải biết coi trọng chữ tín đã.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét