- Nếu
bị ngộ độc thức ăn bác sẽ xử lí thế nào?
- Tôi
có hay ăn tạp, lê la ngoài đường ngoài chợ như bác đâu mà ngộ độc được.
- Thế
bác tưởng chỉ ăn cơm nhà mà đã an toàn à. Bác đang chết âm thầm mà không biết đấy
thôi.
- Bác
đừng có mà trù ẻo tôi nhé, thế nào là chết lặng lẽ, âm thầm?
- Như
tôi đây, suốt đời cơm đường, cháo chợ, nếu chẳng may có ngộ độc thức ăn thì vào
viện rửa ruột là hết, hôm sau lại tung tăng quán sá được. Nếu bị nặng thì cũng
chết ngay, vợ con đỡ khổ, không dặt dẹo, lay lắt như bác.
- Tôi
chỉ hơi gầy yếu chút thôi, có mấy khi ốm đâu.
- Nhìn
nước da vàng ệch, xám ngoét, chân bước thập thững, đôi mắt thô lố của bác là
tôi biết chất độc tích tụ trong cơ thể đã nhiều lắm rồi. Hàng ngày bác mua thức
ăn ở đâu?
- Thì
mua ngoài chợ chứ tiền đâu mà vào siêu thị.
- Ngày
nào báo chí cũng ra rả chuyện thịt thối ướp formol, rau cỏ, hoa quả đậm đặc dư
lượng thuốc trừ sâu, đặc biệt gần đây lực lượng chức năng còn phát hiện khoai
tây Trung Quốc có hàm lượng độc tố cao gấp 16 lần tiêu chuẩn cho phép bán tràn
lan ngoài chợ… rồi còn trứng dởm, sữa bẩn… không thể kể hết.
- Thế
cơ quan hữu quan ở đâu mà để đám gian thương lộng hành vậy?
- Thì
họ vẫn hoạt động tích cực, nhưng không xuể. Mới đây, một ông đứng đầu ngành bảo
vệ thức ăn khuyên mọi người không nên quá cảnh giác với rau thịt có độc. Ông
này bảo một chàng trai 18 tuổi phải ăn 1000 cây rau xà-lách một lúc, hoặc một
cô gái phải ăn liền tù tì 354 quả táo nhiễm độc mới có thể chết được.
- Ôi,
sao lại có quan điểm thiển cận thế nhỉ, ai chẳng biết chất độc tích tụ mỗi ngày
một tí, đến một lúc nào đó sẽ phát tác thành bệnh tật. Làm lãnh đạo mà phát
ngôn như thế là không ổn.
- Tôi
cho rằng, ông này có ý kiến quái đản như thế chắc là do trước đây ăn nhiều thực
phẩm bẩn, giờ đã phát tác lên hệ thần kinh, thật là đáng thương.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét