Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

sướng quá còn gì

- Bác đi đâu mà ăn mặc chỉnh tề vậy?
- Đi làm từ thiện, đông vui lắm. Có cả báo chí, truyền hình về đưa tin nên phải mặc cho đàng hoàng
- Ăn diện thế bác không sợ những người được bác giúp đỡ tủi thân à?
- Cười hở mười cái răng. Làm từ thiện bao năm trời, mãi mới được lên truyền hình, ăn mặc búi xùi bạn bè họ cười cho
- Làm việc có ích cho xã hội mà sao bác chỉ nghĩ đến bản thân thế?
- Thế thì đã sao, có một đoàn hơn 30 người toàn doanh nghiệp lớn trong đó có hơn hai chục cô hoa khôi, hoa hậu đến thăm một trại trẻ mồ côi, khuyết tật mà chỉ mang theo có một triệu rưởi đồng kia kìa
- Của ít lòng nhiều, mỗi người một chân một tay xã hội mới tốt đẹp lên được chứ
- Nhưng các cháu có được nhận đâu. Đoàn từ thiện yêu cầu nhà trường dùng số tiền đó nấu một bữa liên hoan cho đoàn và toàn thể cán bộ, học sinh, vị chi là hơn một trăm con người
- Với số tiền đó, mỗi người 1 lon coca và li trà đá còn chẳng đủ, nói gì đến ăn
- Vậy nên nhà trường phải bù thêm cho bữa ăn đỡ phần đạm bạc
- Thì hoa hậu, hoa khôi đa phần vẫn đang ngồi trên ghế nhà trường, lấy đâu ra mà cho nhiều
- Đáng trách là, trước khi lên đường đoàn này đã tổ chức họp báo, quay phim, chụp ảnh tại khách sạn 5 sao rất rình rang, tốn kém cả trăm triệu đồng. Giá như họ dùng số tiền này cho các cháu thì tốt biết mấy
- Các cháu nhịn đói quen rồi, cho nhiều, ăn lắm rồi mắc chứng béo phì ai chịu trách nhiệm. Hơn nữa, nhiều cháu còn được hoa hậu bế, hôn hít, sướng quá còn gì. Tôi mà được thế ấy à, nhịn ăn một năm cũng đáng
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét