-
Tôi vừa sang chùa về, nhìn mấy cô ăn mặc thiếu vải
vào lễ, mát cả mắt bác ạ.
-
Chỉ vì những sở thích của những người như bác mà
xã hội ngày càng nhiều người ăn mặc phản cảm. Vào nơi tôn nghiêm cần phải ăn mặc
kín đáo, lịch sự.
-
Ôi dào, lòng thành là ở cái tâm, bác không nên
khắt khe thế.
-
Bác nói thế không được. Ăn tùy nơi, chơi tùy chốn
chứ. Vừa rồi, ngành du lịch Ninh Thuận đã ban hành một Bộ Qui tắc ứng xử nơi
công cộng đấy.
-
Văn bản này ở đâu chẳng có, nhưng có ai thực hiện
đâu.
-
Nhưng ở Ninh Thuận thì khác. Các nhà làm văn hóa
và các cơ quan chức năng ở đây rất cương quyết đối với các hành vi thiếu văn
hóa. Họ không để những người mặc áo xuyên thấu, in hành ảnh hay chữ phản cảm
vào các địa điểm du lịch, những di tích linh thiêng.
-
Làm thế du khách không đến nữa thì làm thế nào?
-
Địa phương chấp nhận thất thu để bảo vệ các giá
trị văn hóa của mình.
-
Du khách nước ngoài có thói quen văn hóa của họ.
Đối với nhóm người này có ưu tiên gì không?
-
Không có sự phân biệt nào hết. Nhập gia thì phải
tùy tục.
-
Nếu chỉ dùng biện pháp mạnh với du khách mà lại
nhẹ tay với đội ngũ phục vụ tại các điểm du lịch thì cũng chẳng giải quyết được
gì.
-
Bác nhầm rồi. Văn bản này đưa ra nhiều biện pháp
mạnh tay với hành vi chặt chém., chèo kéo du khách. Nhân viên phục vụ phải ân cần,
niềm nở. Ai vi phạm sẽ buộc nghỉ việc.
-
Nếu làm triệt để thế, tôi tin du lịch địa phương
này sẽ cất cánh, bác nhỉ.
Cận