- Làm
gì có chuyện đó, đây là sản phẩm do con người chế ra và điều khiển, làm sao tự
tư duy sáng tạo được.
- Bác
chẳng hiểu gì về máy móc cả. Tháng trước ở miền Trung có chiếc máy bay hạ cánh
chỉ bằng một bánh rất giống với mấy cháu gái chơi nhảy lò cò. Hôm vừa rồi lại
có một chiếc tiếp đất bằng bụng như bắt chước hình ảnh thiếu nữ đi học về dang
hai tay sung sướng phi lên giường vậy.
- Trên
giường toàn đệm với chăn, đến tôi còn thích phi lên đó nữa là mấy cô bé đang tuổi
yêu, tuổi lớn. Chiếc càng với bánh trước của máy bay phi công để quên ở nhà hay
sao mà máy bay phải dí bụng với ngực xuống đường băng bê tông hả bác?
- Không,
lúc ngao du trên bầu trời, chiếc “vó” được co lên, giấu trong bụng, khi chuẩn bị
hạ cánh, phi công “ bảo” thế nào nó cũng không chịu duỗi ra, thế là đành phải
ngã sõng soài trên đường băng thôi.
- Thế
có ai chết hay bị thương không?
- Đây
là loại máy bay thấp bé, nhẹ cân nên khi đáp xuống nó chấp chới như chiếc lá
vàng mùa thu nên rất may không bị nổ tung, không gây thiệt hại về người.
- Thế
trước khi cho phép cất cánh, máy bay không được kiểm tra gì sao?
- Có
chứ, đây chỉ là trục trặc kĩ thuật, con người còn có lúc ốm đau mà bác.
- Bác
nói thế mà nghe được à. Với chiếc ôtô chở khách chạy trên mặt đất người ta còn
liên tục kiểm định chất lượng một cách ngặt nghèo, chiếc máy bay chở hàng trăm
con người thì phải tuyệt đối an toàn. Ngày kia rơi lốp, hôm nay không hạ càng
được, mai lại cho gái vào buồng lái, như vậy là buông lỏng kỉ cương, phải chấn
chỉnh khẩn trương, bác hiểu chưa.
Cận