- Dạo
này xuất hiện lắm thủ khoa quá bác nhỉ, không biết nên mừng hay lo đây?
- Mừng
chứ, điều đó cho thấy người mình rất hiếu học, rất thông minh.
- Vấn
đề là những thủ khoa sau này có giúp ích gì cho đất nước không?
- Dù
cái tài đó phục vụ cá nhân, gia đình hay cộng đồng thì cũng nên ghi nhận sự nỗ
lực của họ. Đóng góp cho xã hội nhiều hay ít không liên quan tới các thủ khoa,
mà phụ thuộc vào việc chúng ta trọng dụng nhân tài như thế nào.
- Mấy
hôm nay, thiên hạ xôn xao chuyện một ông bộ trưởng đặc cách tuyển một thủ khoa
về ngành mình. Có lẽ đây sẽ là sự khởi đầu tốt đẹp trong chiến lược dùng người
của các cơ quan nhà nước.
- Như
muối bỏ bể thôi. Ngay tại quê hương của cậu thủ khoa này hiện đang có hơn một vạn
cử nhân, cao đẳng, trung cấp thất nghiệp. Nhiều thủ khoa đại học chỉ mong có
công việc với vài triệu đồng tiền lương mỗi tháng mà vẫn dài cổ ra chờ kia kìa.
- Vậy
trong lúc chưa có việc làm họ sống bằng gì?
- Có
tiến sỹ lên thành phố đi bán rong sim điện thoại, thạc sỹ thì đẩy xe kem khắp
hang cùng, ngõ hẻm, nhiều cử nhân “ở đợ” cho các gia đình quyền quí…
- Khổ
thân, thu nhập của những người này có đủ sống không?
- Thấp
cũng 5-7 triệu đồng mỗi tháng, trung bình 10-15 triệu, nói chung sống khỏe.
- Thế
kia à, vậy còn kêu ca gì nữa?
- Thì
có ai kêu đâu. Thế mới có chuyện, nhiều thủ khoa sau một thời gian được các cơ
quan “chiêu hiền đãi sỹ” đã bỏ việc về đi buôn gỗ, giúp việc cho mấy ông chủ mới
học hết lớp 5.
- Thế
mới thấy chúng ta quá lãng phí nguồn nhân lực chất lượng cao.
- Muốn
khai thác được lực lượng này đòi hỏi lãnh đạo đơn vị, môi trường làm việc, chế
độ đãi ngộ chất lượng cao. Cái này ở nước mình lại quá hiếm bác ạ.