- Bác
ra sân bay đấy à, đã ăn no ở nhà chưa?
- Tôi
đang vội, đã kịp ăn gì đâu. Để ra sân bay ăn cũng được mà.
- Ối
giời, tỷ phú cũng chẳng dám ăn ở đó, nói gì người về hưu như bác.
- Giá
bán ở sân bay đã là cái gì so với giá miếng dưa hấu ở trường mầm non tư thục
Hoa Đô ở phường Mễ Trì thuộc quận Nam Từ Liêm.
- Bác
cứ nói đùa, năm nay dưa hấu được mùa, có vài ngàn đồng một quả mà vẫn không bán
được, phải cho bò ăn kia kìa.
- Thế
mới có cái để nói. Ở trường này thu của mỗi cháu 25 ngàn đồng một ngày để mua
thực phẩm với tổng số tiền là 1 triệu 250 ngàn đồng, nhưng chỉ chi 200 ngàn đồng.
Riêng tiền hoa quả cho 15 cháu là 60 ngàn đồng thì nhà trường chỉ mua ¼ quả dưa
hấu, đủ chia cho mỗi cháu một miếng bằng nửa bao diêm. Có cháu bảo vừa cho vào
mồm, chưa kịp nhai thì nó đã trôi ra ruộng.
- Hoa
quả bây giờ nhiều thuốc trừ sâu, cho các cháu ăn ít cũng là hình thức bảo vệ thế
hệ trẻ thôi.
- Ngộ
độc thực phẩm đâu chưa thấy, chỉ thấy các cháu học tập ở trường này đa phần bị
suy dinh dưỡng do nhà trường ăn bớt khẩu phần của học sinh đấy.
- Gày
gò một tí cho nó nhanh nhẹn, hoạt bát, to khỏe quá chỉ tốn vải may quần áo chứ
báu gì. Bác không thấy bệnh tiểu đường với bệnh tim mạch, máu nhiễm mỡ đa phần
gặp ở người béo hay sao. Số tiền tiết kiệm được cuối tháng trả lại cho phụ
huynh, mất đi đâu mà lo.
- Ai
bảo bác thế. Họ ăn bớt để chia nhau. Chuyện xảy ra hàng năm nay rồi.
- Thì
các cô có tiền mới ăn được nhiều, mới có sức khỏe phục vụ các cháu. Lọt sàng xuống
nia thôi mà.
Cận