Thứ Hai, 4 tháng 1, 2010

Tham bát bỏ mâm

Hello Mr Viễn| How are you?
- Bác biết tôi vốn dốt đặc mà còn bày đặt nói ngoại ngữ, bố ai biết ý bác muốn nói gì.
- Xin lỗi bác| Chẳng là vợ chồng tôi vừa đi du lịch Mỹ mấy ngày, tự nhiên nhiễm cái thói hơi một tí là xả tiếng nước ngoài.
- Chính phủ vừa phát động phong trào Người Việt dùng hàng Việt, cái bệnh xính hàng ngoại của bác nên bỏ ngay đi, kẻo thiên hạ họ cười cho đấy
- Cười hở mười cái răng. Cái tạng người mẫu của tôi là phải diện hàng ngoại mới hợp.
- Bác nói thế không biết ngượng mồm à? Trong lúc khủng hoảng kinh tế, việc tiêu dùng hàng nội chính là biểu hiện của tinh thần yêu nước đấy.
- Ai chẳng yêu nước, nhưng bác thử tưởng tượng người có hình thể đẹp như rồng như phượng của tôi mà xài bộ đồ vừa xấu vừa đắt của mấy hãng nội địa thì phí công chăm bẵm của cha mẹ lắm.
- Thế bác tưởng mấy thứ đồ ngoại mà bác thường dùng là hàng xịn à? Cũng là hàng nhái cả thôi. Nhiều thứ thấm đẫm hoá chất gây ung thư, gây dị ứng, mắc bệnh ngoài da đấy.
- Nhưng chúng lại rẻ, mẫu mã phong phú, bắt mắt. Chẳng thế mà nhiều hãng của ta nhập loại hàng đó về, thay nhãn mác Made in Việt Nam rồi bán giá cao đấy thôi
- Đất nước không ngóc đầu lên được là do loại người cứng đầu như bác đấy
- Đừng nặng lời thế, lỗi này không thuộc về người tiêu dùng. Bác có biết người dân Mỹ, Hàn Quốc, Nhật Bản họ luôn được sử dụng các sản phẩm tốt nhất, hàng thứ cấp là dành cho xuất khẩu. Còn ở ta thì ngược lại, người dân luôn phải dùng hàng phế phẩm, giờ bảo họ phải yêu thứ hàng hoá dễ gây tổn thọ này e rằng khó lắm.
- Bác nói cũng có lý. Không hiểu vì lí do gì mà các doanh nghiệp của ta lại coi thường nguời tiêu dùng nội địa thế nhỉ?
- Bác cứ giả vờ ngây thơ, xuất khẩu để thu đô la, giờ bị nước ngoài quay lưng mới quay ra ve vãn người dân trong nước. Khi tình hình yên yên là họ lại đá vào đít người tiêu dùng ngay. Tôi còn lạ gì cái đám con buôn đó nữa.
- Thôi thì chín bỏ làm mười, đánh kẻ chạy đi không ai đánh kẻ chạy lại, giờ các doanh nghiệp đã biết hối lỗi thì cũng nên quảng đại mà tha thứ
- Nói thế còn nghe được. Tôi có lời khuyên với các doanh nghiệp là, chớ có tham bát bỏ mâm, kẻo có ngày đi ăn mày cũng không ai thương đâu.
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét