- Đây
là một tín hiệu đáng mừng, cho thấy đà suy giảm đạo đức đã chững lại, cái tốt
đang được thổi bùng lên. Khi cuộc sống no đủ, người ta sẽ không tham tiền của người
khác nữa.
- Giàu
có thì nói làm gì. Có một người phụ nữ tên là Nguyễn Thị Hoài ở xã Nghĩa Phúc
huyện Tân Kỳ tỉnh Nghệ An nhặt được 10 triệu đồng ở ven đường đã tìm đến khổ chủ
trả lại vốn rất nghèo, mồ côi cha từ nhỏ, bản thân lại bị khuyết tật nặng.
- Chắc
khi nhặt được có ai trông thấy nên mới đem trả chứ gì?
- Không
hề, trên đường đi nhận tiền mai táng cho bố, cô này nhìn thấy bọc tiền trong
đám cỏ, trên đường vắng tanh không một bóng người.
- Cô
này bị tàn tật chắc cũng chẳng ăn uống được mấy, nên số tiền đó cũng không cần
thiết lắm cho cuộc sống, giữ lại trong nhà, trộm cướp biết được đến “hỏi thăm”
thì khốn, trả cho yên chuyện.
- Ai
chẳng cần tiền, cô ấy có thể không ăn uống được nhiều, nhưng tiền thuốc men là
hết sức cần thiết. Một người luôn bị ốm đau, bệnh tật mà vượt qua được sức cám
dỗ của đồng tiền như cô Hoài là rất đáng quí, thật đáng trân trọng. Bác không
nên nghi ngờ người có lòng tốt như vậy.
- Sở
dĩ dạo này tôi mất niềm tin vào con người bởi đến đâu cũng gặp nhan nhản những
kẻ giàu nứt đố đổ vách rồi mà vẫn tìm cách cấu véo, bòn rút của người nghèo. Những
người như cô Hoài là hiếm hoi lắm, tôi tỏ ra nghi ngờ là để thử lòng bác thôi.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét