Chủ Nhật, 5 tháng 4, 2015

Văn hoá vỗ tay



-       Bác tập tạ thì chỉ có tay khoẻ chứ chân cẳng có cải thiện được gì đâu, trông mất cân đối quá.
-       Thì mục đích của tôi là chỉ để khoẻ tay thôi mà.
-       Thế cũng tốt, tay khoẻ sẽ bổ củi, xách đồ, giặt giũ giúp vợ được nhiều.
-       Đấng nam nhi ai lại làm những việc đó, tôi luyện tay khoẻ để vỗ tay hoan hô được mạnh thôi.
-       Bác thật thức thời. Chẳng như tôi, sau mỗi cuộc lại rát hết cả 2 bàn tay vì vỗ tay. Sao chúng ta không bỏ cái lệ vỗ tay trong các hội nghị đi?
-       Bỏ là bỏ thế nào, vỗ tay là biểu thị thái độ đồng ý, vui vẻ của người dự. Nơi đông người mà không có vỗ tay thì buồn lắm.
-       Đành rằng là thế, nhưng nhiều khi tôi thấy không cần thiết. Nhà nước đã có qui định trong mỗi hội nghị chỉ giới thiệu và vỗ tay một người cao nhất thôi, nhưng có nơi nào thực hiện đâu.
-       Bác chẳng biết gì cả, nếu không thỉnh thoảng có tiếng vỗ tay, cả hội trường sẽ ngủ hết.
-       Hôm vừa rồi đi dự đám tang một nghệ sỹ, các đồng nghiệp hát vĩnh biệt người quá cố nhưng sau mỗi bài lại có tiếng vỗ tay rào rào. Sau khi toà tuyên tử hình một bị cáo nào đó cũng thế, người dự bao giờ cũng vỗ tay rầm rầm, rất vô ý thức.
-       Bác nói đúng, vỗ tay cũng cần có văn hoá. Các cơ quan, tổ chức, đoàn thể cần chấn chỉnh sớm việc này, để người nước ngoài không nghĩ xấu về người Việt chúng ta.

Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét