Thứ Năm, 27 tháng 5, 2010

Không được phép đâu nhé!



- Bực quá bác Viễn ạ, mất 15 phút mới sang đường được, đã thế còn bị mấy thằng choai choai chửi là đồ mù dở nữa chứ!
- Tại bác cứ thích nhông nhông ngoài đường cơ. Như tôi suốt ngày đóng cửa chít chát trong nhà nên có gặp chuyện khó chịu bao giờ đâu?
- Thì cũng phải ra ngoài giao lưu, học hỏi kinh nghiệm sống chứ.
- Đâu đâu cũng gặp lũ nghiện ngồi gãi cho nhau trên hè, cứ tôi đến là lũ gái mại dâm lấp ló làm thơ dưới tán bằng lăng, điếu thuốc vừa đưa lên miệng, chưa kịp châm lửa đã bị mấy thằng du đãng cướp mất thì ra đường làm gì cho tai hoạ ám vào thân.
- Thì cũng phải cho tôi ra chợ mua mớ rau con cá chứ!
- Ai cấm đâu, chỉ có điều, ra khỏi nhà là bác phải thuê 4 vệ sỹ đi xung quanh, nếu có gặp tai nạn giao thông sẽ không chết được đâu, chỉ bị thương thôi.
- Với mớ lương hưu ít ỏi, đôi vợ chồng già sống còn chật vật, lấy đâu ra mà thuê vệ sỹ?
- Ai bảo bác thuê vệ sỹ “xịn”, thuê sinh viên nghèo lên thành phố học ấy. Cái đám này chỉ cần có chỗ ngủ, ngày vài bát cơm là tốt rồi. Cho ăn ngon một chút là chúng trung thành lắm!
- Nếu rẻ thế thì thuê hẳn 8 thằng cho yên tâm. Này bác, anh em mình khoẻ mạnh khi ra đường còn run, không hiểu những người tàn tật thi đi lại thế nào nhỉ?
- Đã què, đã mù, lại còn câm điếc thì ra đường làm gì. Sáng mắt còn chết như ngoé, nữa là…
- Ô hay, cái bác này! Thì họ cũng phải ra ngoài kiếm sống chứ?
- Hàng tháng họ đã nhận tiền trợ cấp của Nhà nước rồi còn gì.
- Nhưng ít quá, không đủ chi dùng
- Đã tàn tật rồi nên ăn ít thôi. Người đời ăn thịt thì mình ăn rau, nhớ ăn khoai ăn sắn nhiều vào, nhất là đừng có đú đởn bia rượu sẽ không lo thiếu thốn đâu.
- Nhưng họ cũng phải đi đám cưới, đám hỏi, thăm thú bạn bè chứ?
- Nếu bần cùng phải ra đường, người tàn tật phải liên kết với nhau. Ông mù cõng ông què, chỉ hướng đi cho ông mù. Nếu có mấy ông câm điếc đi trước mở đường thì có thể yên tâm sẽ đi đến nơi, về đến chốn
- Nhỡ ông mù bận hay ốm thì tất cả phải ở nhà à.
- Đã mù mà còn đòi ốm nữa à, không được phép đâu nhé!
Cận

1 nhận xét:

  1. Đúng là phải ra ngoài giao lưu, học hỏi kinh nghiệm sống thì mới hiểu người, hiểu đời thêm được bác Viễn ạ. Mà hiểu rồi thì phải làm gì chứ bác nhỉ? Mà sao bác có vẻ khắt khe với những người tàn tật đó vậy? Bác đã chẳng giúp gì được họ lại còn...

    Trả lờiXóa