Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2011

Nhung nhúc Lý Thông


- Bác Viễn này, giờ tôi mới hiểu thế nào là cao lương mĩ vị, mới hiểu tại sao người ta sẵn sàng giết nhau để vươn lên đỉnh cao quyền lực, để được ăn ngon mặc đẹp.
- Bác vừa được ăn tay gấu hầm rãi chim yến hay lẩu lưỡi hổ kèm sâm Cao Ly vậy?
- Không, tôi vừa được thằng cháu đưa đi ăn bát phở, giá mỗi bát những 750 nghìn đồng, đến chết tôi cũng không quên được thịnh tình của thằng cháu yêu quí.
- Bát phở giá trị bằng nửa tháng lương như vậy chắc phải tuyệt vời lắm, nó được nấu với thịt gì vậy?
- Thịt bò Cô-bê nhập từ nước ngoài, đừng có nhầm với bò ăn rác ở Thái Nguyên nhé.
- Vậy mà tôi cứ tưởng phở được nấu bởi mấy ngôi sao Hollywood. Bò Cô- bê đắt thế chắc phải được nuôi nấng đặc biệt lắm. Khi vừa sinh ra chắc chúng được bú sữa người, được ngủ trên đệm Kim-đan, phòng lắp điều hòa nhiệt độ, chiều có người dẫn đi dạo, đêm có người đọc chuyện Cô bé quàng khăn đỏ cho nghe trước giờ đi ngủ, hôm nào trở trời còn được mát-xa…?

- Tôi cũng không rõ chúng được nuôi nấng ra sao, khi nhai chỉ thấy mềm mềm.
- Nếu chỉ để nhai đỡ mỏi răng, trong cơ thể bò nội thiếu gì bộ phận mềm. Tôi hỏi thật bác, bò Cô-bê có ngon hơn bò nuôi trong nước không?
- Cả đời ăn khoai, thần kinh lưỡi của tôi hỏng rồi, không cảm nhận được, nhưng nếu không ngon ai người ta bỏ hàng chục triệu đồng đưa cả nhà tới đó ăn sáng thường xuyên.
- Vậy từ lúc ăn bát phở của Ngọc hoàng thượng đế đến giờ bác có thấy người khỏe ra, đầu óc minh mẫn hơn không?
- Mới ăn có một lần thì làm sao đã có tác dụng được, chỉ thấy sau khi ăn bát phở đó tôi thấy mình tự tin hẳn.
- Ý bác là…?
- Bác không nhận thấy khi đi ngoài đường ngực tôi luôn ưỡn ra phía trước à. Đứng nói chuyện với ai, mặt tôi cũng nghênh lên, đúng dáng vẻ của giới tư sản mại bản. Một bát phở thôi mà đã làm cho con người ta thấy mình cao quí hẳn.
- Người giỏi họ chứng minh đẳng cấp của mình qua những hành vi, việc làm có ích cho cộng đồng. Chỉ những kẻ trọc phú ngu dốt mới lấy manh quần, tấm áo, chiếc xe ra để lòe thiên hạ
- Chắc bực tức vì cả đời chẳng được miếng ngon nào nên bác mới nói thế, hình như bác đang ghen với tôi thì phải?
- Thật đáng thương cho cái nhìn nhỏ nhen của bác. Giá như những kẻ như bác và thằng cháu bác bớt đi vài ba bát phở hàng ngày giúp vốn làm ăn cho bà con thôn quê thì sẽ đáng trân trọng biết bao. Tiếc là ở thời nào cũng thế, Thạch Sanh thì ít mà Lý Thông thì nhung nhúc. Buồn thay!
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét