Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

Phí cả đời trai


           
                                                            
-       Giờ thì những người về hưu như tôi với bác không lo “nhàn cư vi bất thiện” nữa nhé, chỉ sợ không có sức làm việc thôi.
-       Thật sao, tôi khoái nhất là làm ở tiệm vàng, hay chí ít cũng được đứng trên bục giảng, kiếm cái học hàm học vị cho vợ con nở mày nở mặt. Thế cụ thể là làm gì hả bác, có được nhiều tiền không?
-       Không oai và đẹp đẽ như bác nghĩ đâu, chỉ là ngồi thuê sau xe máy qua các ngã ba ngã tư thôi, cũng kiếm ra phết đấy.
-       Sao lại thế, nghề mới à?
-       Đi trước đón đầu thôi. Chẳng là gần đây, có tờ báo đăng “ý tưởng” chống ùn tắc giao thông của một công dân, kiến nghị cấm đi xe máy một mình vào giờ cao điểm.
-       Tôi hiểu rồi. Nếu kiến nghị này được áp dụng vào thực tiễn, hàng ngày tôi sẽ phải dậy sớm đi cùng vợ đến cơ quan. Khi bà ấy vào làm việc, tôi vật vờ ở các quán sá, đến giờ tan tầm chiều, lại ngồi sau lưng vợ về nhà chứ gì. Nếu để vợ đi một mình, sẽ bị phạt, đúng không?
-       Chơi với nhau mấy chục năm, hôm nay tôi mới thấy bác thông minh đột xuất đấy. Đi cùng vợ cả ngày như thế, sẽ chẳng có thằng nào dám bén mảng tán tỉnh. Vừa giữ được vợ, vừa không bị phạt, tiện quá còn gì.
-       Thế lỡ người độc thân, không có vợ hay chồng đi cùng thì sao?
-       Thì thuê những người đẹp trai, phong độ như tôi ngồi sau. Mất có tí tiền mà lại hết cô đơn, biết đâu kiếm được người bạn trăm năm cũng nên.
-       Nếu vậy, tôi sẽ không đi cùng vợ nữa, vừa già, vừa xấu lại chẳng được đồng nào, phí cả đời trai. Tôi sẽ chỉ nhận ngồi thuê sau lưng những cô gái trẻ, chừng 19-20 không chừng đổi được vợ cũng nên. Nói vậy thôi, chứ tôi có cảm giác “ý tưởng” này là không bình thường, nó cứ thế nào ấy, bác nhỉ?
-       Có thế mà cũng thắc mắc. Ở nước mình, nhiều khi những kiến nghị dở hơi cám hấp lại được được áp dụng rầm rộ, những cái nghiêm túc, tử tế lại bị vứt vào sọt rác, lạ thế đấy
      Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét