.jpeg)
- Ông
ấy ngồi trên xe nhưng xúm xít xung quanh là đội ngũ bảo vệ, người dân phải đứng
cách xa hàng mét, chưa vã mồ hôi đã có người đưa khăn cho lau mặt, như thế, tôi
đi xe buýt cả đời cũng được.
- Theo
ảnh chụp thì ông ấy đi một mình, và rất thường xuyên sử dụng xe buýt làm phương
tiện đi lại, nhờ thế mà đã ban hành được nhiều chính sách cải cách hợp lí loại
phương tiện này.
- Thì
ông ấy cũng là con người, thỉnh thoảng cũng nên khổ sở một tí, cuộc sống mới
thú vị. Ở mình cũng đã từng có vị Bộ trưởng lên xe buýt đấy thôi.
- Tôi
biết hồi tết vừa rồi có một Bộ trưởng trèo lên xe, hỏi han lái xe và hành khách
dăm câu ba điều, khi xe chuẩn bị chuyển bánh thì tụt xuống ngay.
- Chắc
ông ấy có việc đột xuất nên phải về giải quyết?
- Tôi
không rõ lí do, nhưng phàm đã là lãnh đạo thì cái cần nhất là phải gần dân,
không ai chết vì phải đi một chuyến xe buýt cả.
- Ở
mình, cứ bước chân lên xe buýt là gặp chuyện, không bị sàm sỡ, móc túi thì cũng
bị chen lấn xô đẩy. Đấy còn chưa kể lái xe chạy nhanh, vượt ẩu, lấn làn, tranh
giành khách. Việc Bộ trưởng nhà mình không dám đi xe buýt cũng dễ hiểu thôi.
- Vậy
mà Bộ này gần đây đã cử tất cả 7 thứ trưởng vi hành tìm hiểu tình hình đấy.
- Chớ
dại dột thế, đi đường thủy thì dễ bị chìm tàu chết mất xác, đường bộ tai nạn
như cơm bữa, đi tàu hỏa lại bị ôtô đâm đổ ở đường ngang, đi máy bay thì lo nổ lốp
khi hạ cánh.
- Nói
như bác thì chỉ còn cách ngồi nhà là an toàn?
- Cũng
chưa chắc. Bác không thấy vừa rồi xe container đâm sập 2 ngôi nhà giữa đêm sao.
Cứ chui vào xe tăng vi hành là yên tâm nhất.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét