-
Với bác, nơi nào thiêng liêng nhất?
-
Chẳng cứ gì tôi, với bất cứ người Việt Nam nào,
mồ mả ông cha, bàn thờ tổ tiên là những cái đáng ngưỡng vọng hơn cả.
-
Đấy là trong phạm vi gia đình, bác hiểu sao về
ngôi đình làng?
-
Đình là biểu tượng thiêng liêng của cả cộng đồng.
Nơi đây thường thờ người khai thiên lập địa, là tổ nghề hay sáng lập ra dòng họ
lớn nào đó. Đình còn là nơi phân xử mâu thuẫn nội bộ, nơi sinh hoạt văn hóa của
cả một địa phương…
-
Vậy mà, nhiều ngôi đình hiện nay ở Hà Nội đang bị
người dân xâm hại nghiêm trọng, có nơi còn bị biến thành nhà riêng.
-
Sao có thể thế được, tôi biết có những ngôi đình
phụ nữ có chồng không được bén mảng, những kẻ từng tù tội không được lai vãng,
mỗi khi nhà có việc như ma chay hiếu hỉ, người dân lại sắm lễ vật thắp hương cầu
xin…
-
Đấy là trước kia thôi, bây giờ nhiều ngôi đình
đã biến thành quán ăn, thành cửa hàng bán nội y, thậm chí có nơi biến thành nhà
nghỉ.
-
Thì thành hoàng làng cũng phải ăn, phải mặc, phải
nghỉ ngơi chứ. Phục vụ tại chỗ các cụ sướng quá còn kêu ca gì nữa. Mà tôi cũng
không hiểu làm sao mà các cặp trai gái có thể đua nhau vào đây hú hí trước mặt
những bức tượng được nhỉ, không sợ các cụ vật à?
-
Ôi dào, khi đã hứng chí lên rồi ai còn để ý gì đến
xung quanh. Người có lỗi ở đây là chính quyền địa phương đã không quyết liệt từ
đầu, thậm chí có nơi còn bật đèn xanh cho con cháu lấn chiếm ấy chứ.
-
Tình hình này rồi sẽ có ngày thần linh sẽ phải
thuê nhà nghỉ để tá túc tại chính ngôi đình của mình cũng nên, cám cảnh.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét