- Trong
cuộc đời mình bác sợ nhất điều gì?
- Như
dân gian đã đúc kết rồi, nỗi khổ lớn nhất mà ai cũng cố gắng tránh là lấy phải
bà vợ già, mua phải nhà hướng tây và ở cạnh thằng hàng xóm khốn nạn.
- Thì
bỏ vợ, đổi nhà là thoát được cả láng giềng đểu giả mà.
- Nó
còn là duyên, là số, ai chẳng biết thế nhưng có mấy ai làm được đâu. Với mỗi cá
nhân hay gia đình còn có thể thực hiện được, chứ đối với cả dân tộc, cả đất nước
thì đâu đơn giản.
- Bác
nói cao siêu quá, tôi không hiểu.
- Như
việc ta ở cạnh Trung Quốc chẳng hạn. Đã mấy nghìn năm nay, “thằng cha” này đã
bao giờ để ta yên đâu. Thỉnh thoảng nó lại xua quân sang cướp phá, giết trẻ em,
hãm hiếp đàn bà, bị ông cha ta nhiều lần đánh cho vẹo hàm, phải chui vào ống cống
thoát thân mà có chừa đâu.
- Đúng
thật, trên thế giới này không có nước nào nham hiểm ác độc như những kẻ mang tư
tưởng Đại Hán này. Vậy chúng ta phải tìm cách tránh xa đối tượng đầy mình “tiền
án tiền sự” này đi chứ.
- Làm
sao chúng ta di dời giang sơn của tổ tiên ra chỗ khác được. Người dân Nam bộ
trước kia khổ sở vào mùa nước nổi, sau thích nghi dần rồi làm giàu nhờ lũ lụt đấy.
Đối với Trung Quốc cũng vậy thôi, rất may là họ sớm bộc lộ dã tâm, nên cả dân tộc
ta đã bừng tỉnh đề cao cảnh giác, tinh thần đoàn kết được gây dựng lại một cách
mạnh mẽ. Quan trọng nhất là phải giữ vững tinh thần độc lập.
- Chính
phủ phải đầu tư mạnh mẽ cho an ninh quốc phòng, thoát khỏi sự lệ thuộc vào kinh
tế Trung Quốc, khi cần thiết là phải giáng trả mạnh mẽ mọi hành vi xâm phạm chủ
quyền.
- Bác
nói đúng, nhưng không nên cứng nhắc. Nhờ biết uyển chuyển linh hoạt mà ông cha
ta giữ vững bờ cõi. Lãnh đạo Trung Quốc nhiều khi tức hộc máu mồm mà không làm
gì được. Cứ bám lấy các bài học của tổ tiên truyền dạy là ổn bác ạ.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét