- Nghe
nói đợt lũ vừa rồi ở mấy tỉnh miền Trung kinh hoàng lắm hả bác?
- Vâng,
thật là khủng khiếp, nước mênh mông trắng đồng, thiệt hại về người và tài sản
không biết đâu mà kể, thương quá mà không biết làm thế nào.
- Chính
quyền phá rừng làm thủy điện, rồi thì người dân chặt cây lấy gỗ làm nhà, dòng
lũ không có gì ngăn được đổ ụp lên đầu người vô tội như xô nước dội lên đàn kiến
vậy, làm sao đỡ nổi. Đợt này, bác có định quyên góp gì không?
- Cứu
trợ bao nhiêu cho đủ, vấn đề là người dân, đặc biệt là chính quyền địa phương cần
có những giải pháp căn cơ, lâu dài.
- Thì
họ vẫn quyết liệt chống thiên tai đấy thôi.
- Chưa
triệt để, đồng sức, đồng lòng đâu. Hôm vừa rồi, đúng hôm đỉnh lũ, tại trụ sở Ủy
ban nhân dân một phường nọ, người ta tổ chức ăn uống hát hò linh đình, trong
khi có cậu bé vì thương ông bà đói, chèo thuyền đi mua gói mì tôm đã bị dòng nước
lũ cuốn đi mất xác.
- Nước
trắng xóa khắp nơi, cán bộ lội nước bẩn nhỡ hỏng giày hay bị nước ăn chân ai chịu
trách nhiệm, chẳng ngồi nhậu nhẹt thì biết làm gì.
- Thì
bơi thuyền đi hỏi han dân tình, ngồi uống rượu nơi công đường trông phản cảm lắm.
- Bác
tính, mấy ngày trời vật lộn với dòng nước lũ, cũng nên để họ nghỉ ngơi, thư
giãn mới có sức khỏe, tinh thần phục vụ bà con chứ.
- Thì
có ai cấm họ ngủ một giấc đâu. Vấn đề là, trong lúc hàng nghìn con người ngâm
mình dưới dòng nước lạnh với cái bụng đói meo thì các lãnh đạo do dân bầu này lại
điềm nhiên ngồi gặm thịt chó, hát nhạc vàng, người có lương tâm không ai làm thế.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét