- Dạo
này bụng bác hơi to đấy nhé, đi hút mỡ đi.
- Từ
ngày xảy ra vụ bác sỹ ném xác bệnh nhân xuống sông Hồng, ai còn dám đi làm đẹp
nữa. Thôi, chấp nhận xấu xí một tí cũng được, đi thẩm mĩ nhỡ “ngoẻo” ra đấy ai
nuôi vợ con.
- Muốn
đẹp thì phải chấp nhận rủi ro, cơ thể thon thả thì người ta mới cho làm bảo vệ.
Bụng bễ bác ộ ệ thế kia làm sao mà đuổi được trộm?
- Tôi
thà mất việc về làm xe ôm chứ nhất định không phẫu thuật thẩm mĩ, nhỡ gặp một
ông Cát Tường khác, ông ấy mang xác thả xuống biển, cá rỉa cho vài phút thì sợi
tóc cũng chẳng còn. Mà sau vụ án động trời vừa rồi, tôi nghĩ sẽ chẳng có bác sỹ
nào còn đủ can đảm thò ống hút vào bụng bệnh nhân nữa, bác nhỉ?
- Ai
bảo bác thế, ở một thành phố phía Nam, dịch vụ hút mỡ bụng nửa tháng nay rộ lên
chưa từng thấy, giá cả tăng gấp mấy lần mà chị em vẫn nườm nượp tìm đến.
- Thế
mới thấy phụ nữ Việt mình quá “can đảm”, sẵn sàng “hi sinh” thân mình chỉ để
cái mũi cao lên, “bưởi, bòng” đầy đặn hơn một chút. Thực trạng này các cơ quan
quản lí có biết không, đã có biện pháp kiểm soát chưa?
- Nghe
nói, họ đang xin ý kiến chỉ đạo từ cấp trên. Bây giờ, nhiều dịch vụ rút vào hoạt
động bí mật, mọi giao dịch diễn ra trong quán cà phê, tiền bạc, hợp đồng kí kết
xong xuôi, bác sỹ sẽ đưa bệnh nhân đến một nơi kín đáo nào đó phẫu thuật nên
cũng khó kiểm soát lắm.
- Nếu
quản lí lỏng lẻo như vậy chắc chắn sẽ còn nhiều đồ tể như tay Cát Tường, sẽ còn
nhiều nạn nhân bị làm mồi cho cá, thương thay!
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét