- Sắp
tới có lẽ tôi sẽ về quê sống bác ạ.
- Ở
thành phố, một bước là ra đến quán phở, hai bước là tới rạp chiếu phim, bác về
quê thì lấy ai chiều đến ngồi đánh cờ với tôi?
- Nhưng
tôi không chịu được cảnh hàng ngày có bao thứ quái dị cứ đập vào mắt.
- Bác
nói thế là sao, dạo này đã thấy đường thông, hè thoáng, ùn tắc và tai nạn giao
thông giảm rồi. Cảnh hàng rong cũng đâu còn tràn lan như trước.
- Đúng
là những vấn đề trên đã được khắc phục cơ bản, được nhân dân rất khen ngợi,
nhưng gần đây đã tái diễn tràn lan tình trạng nhà siêu méo, siêu mỏng ngay trên
những đường phố đắt nhất thủ đô.
- Việc
đó thì ảnh hưởng gì tới bác đâu. Nhà bác rất rộng rãi thoáng mát mà.
- Sao
lại không. Hàng ngày tôi đi dưới những ngôi nhà cao 5-6 tầng mà diện tích có 4
mét vuông, thử hỏi có cơn gió thổi qua nó đổ ụp xuống đầu tôi thì sao?
- Sống
chết có số rồi, bác không phải lo. Nhà siêu méo siêu mỏng rõ ràng là làm xấu đi
rất nhiều hình ảnh thành phố, sao mãi vẫn không dẹp được nhỉ?
- Thì
thời buổi tấc đất tấc vàng, ai cũng chỉ nghĩ đến mình, cố níu kéo được chút nào
hay chút đó khiến trật tự đô thị lộn xộn quá.
- Không
chỉ do người dân đâu, các cấp chính quyền địa phương buông lỏng ngay từ đầu nên
giờ rất khó khắc phục.
- Không
có việc gì không làm được. Thời chiến tranh bao người hi sinh xương máu còn chẳng
tiếc, tiếc gì mấy mét vuông đất. Vấn đề là cán bộ phải gương mẫu, phải liêm khiết
đi đầu thì tôi tin sẽ không có người dân nào còn cố tình làm xấu thủ đô nữa đâu. Phải tin ở người dân chứ.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét