
- Ý
bác muốn nói đến chùa Hương ở dãy núi Hồng Lĩnh xã Thiên Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh
Hà Tĩnh phải không? Không chỉ rẻ, đồ ăn thức uống ở đó còn sạch sẽ, dân dã nữa.
- Không,
tôi đang nói đến chùa Hương ở Mỹ Đức, Hà Nội kia. Một chén trà ngon 2 nghìn đồng,
gửi xe máy 3 nghìn đồng, bát phở bò 15 nghìn đồng, đĩa cơm 4 món có 20 nghìn đồng…
- Thôi,
bác đừng kể nữa. Bác ở trên trời rơi xuống đấy à. Vừa mới hôm trước có hàng loạt
bài báo phản ánh du khách phải trả 320 nghìn đồng cho 1 ấm trà, gia đình 3 người
vào quán bình dân phải trả gần 2 triệu bạc kia kìa.
- Chắc
vào đó toàn gọi lưỡi cầy hương, nầm hươu sao, thịt thăn bò tót, rượu Mao Đài
nên mới bị tính đắt thế chứ?
- Ai
bảo bác thế, họ chỉ gọi những món bình thường vẫn ăn ở nhà thôi.
- Hay
là có thêm mấy em út phục vụ nữa. Có mĩ nhân xúc cơm tận mồm, trong lúc ăn lại
có em nhổ tóc bạc bằng miệng cho thì làm gì mà chẳng bị tính đắt?
- Đi
lễ chùa ai làm chuyện đó. Thấy hóa đơn ghi giá quá cao mọi người phản ứng thì
chủ quán trợn trừng mắt lên như Trương Phi trên cầu Trường Bản nên đành ngậm
ngùi thanh toán. Bác được tính rẻ thế chắc do vào quán lúc 2 giờ sáng, phải
dùng đồ thừa của mấy hôm trước?
- Đâu
có, tôi đi vào giữa trưa, cùng vào quán với đoàn thanh, kiểm tra của thành phố,
bác không tin cứ hỏi mấy ông thanh tra sẽ rõ. Mọi thứ hôm đó đều rẻ thật mà.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét