Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Tiền chùa tội gì không phá.


-          Gần đây chính quyền nhiều tỉnh tuyên bố hết tiền trả lương cho cán bộ, viên chức là sao hả bác. Tôi tưởng ngân sách nhà nước đã cấp đủ rồi chứ?
-          Ngân sách chỉ cấp cho các hoạt động tối thiểu. Vung tay quá trán nên “vỡ nợ” là đương nhiên.
-          Các qui định tài chính chặt chẽ lắm chi tiêu bừa bãi làm sao được?
-          Quản làm sao được hết. Người ta thiếu gì cách để “lách”. Chẳng hạn, nhiều nơi chi cho cán bộ đi công tác nước ngoài rất bừa bãi.
-          Thì cũng phải để cán bộ đi học hỏi, ở trong nước mãi làm sao mà khôn lên được.
-          Vấn đề là họ toàn dùng ngân sách để cử cán bộ sắp về hưu đi, người trẻ cần bồi dưỡng nâng cao nghiệp vụ thì ở nhà chờ mốc mồm chẳng tới lượt.
-          Thì người già nhiều kinh nghiệm, đi về truyền đạt kiến thức cho người trẻ cũng được chứ sao?
-          Vấn đề là họ từ nước ngoài về là nhận sổ hưu ngay. Vừa rồi ở miền Trung có địa phương cử cả lái xe đi, không biết sang đó học cái gì. Còn tỉnh Bình Phước thì cử 31 cán bộ sang Canada học cách làm xổ số. Nhiều người được đi chẳng có dính dáng gì tới chuyên môn này .
-           Thì cũng phải cho họ được “hưởng lộc” sau bao năm làm việc chứ.
-          Việc nào ra việc nấy. Nhà nước đã có nhiều chính sách đãi ngộ xứng đáng cho những ai có cống hiến với dân với nước. Tiền ngân sách là để chi cho các hoạt động, không thể biến nó thành quỹ đền ơn đáp nghĩa được. Nếu còn giữ thói quản lí này, rồi sẽ còn nhiều địa phương tuyên bố vỡ nợ. An ninh tài chính quốc gia sẽ bị đe dọa. Lúc đó hối cũng không kịp đâu.

Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét