- Hôm
vừa rồi lại thêm một chiếc xe tải bị lật ở Bình Dương bác ạ.
- Ôi
dào, chuyện như cơm bữa, ngày nào chẳng có vài chiếc đang yên đang lành bỗng
lăn đùng ra, chổng bốn vó lên trời. Tết nhất đến nơi rồi, chỉ có những kẻ rỗi
hơi như bác mới hàng ngày ngồi nhà đọc báo thống kê số xe bị tai nạn thôi.
- Ý
tôi là, khi chiếc xe bị lật, hàng trăm thùng mì tôm văng ra, vung vãi khắp đường.
- Thế
có nhiều người lao ra cướp không bác. “Làm” được vài thùng, cả tháng chẳng phải
đong gạo. Bác có “hôi” được gói nào không?
- Mì
tôm tung tóe khắp đường suốt nửa ngày trời mà tịnh không có ai ra nhặt cả. Đúng
là chuyện lạ chưa từng thấy.
- Có
lẽ tay lái xe này có võ, mặt mày dữ dằn nên chẳng ai dám xông vào cướp?
- Trái
lại, anh này rất hiền lành, ai đi qua anh ấy cũng chào hỏi niềm nở.
- Chắc
xe chở toàn mì mốc nên chẳng ai thèm lấy đấy thôi.
- Mì
vừa xuất xưởng, mốc đâu mà mốc. Có bác mốc thì có.
- Hay
do ăn mì nhiều dễ bị nóng trong, lại khát nước nên mọi người chê. Nếu xe chở
bia bị lật xem, lại chẳng được “dọn” sạch sẽ ngay ấy à?
- Tôi
lại không nghĩ vậy. Có lẽ vụ “hôi” bia xảy ra hồi đầu tháng bị báo chí lên án mạnh
mẽ quá, rồi thì nhiều kẻ thích uống bia “nhặt được” trên đường bị khởi tố khiến
mọi người sợ không dám làm điều xằng bậy.
- Ờ,
cũng có lí. Để giữ gìn đạo đức cho mỗi công dân, ngoài biện pháp giáo dục,
tuyên truyền, chúng ta cũng nên phê phán mạnh mẽ cái xấu, thậm chí bêu riếu những
hành vi lệch chuẩn trên báo chí. Biết xấu hổ là bạn đồng hành với cái tốt mà
bác.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét