- Sao
bác nỡ hỏi tôi một câu khó trả lời đến thế. Vừa rồi Bộ Học đã trình kế hoạch cải
cách toàn diện giáo dục, nghe nói được đánh giá cao mà.
- Thực
ra, chương trình cải cách đưa ra lúc này là thừa. Giáo dục Việt Nam giờ đã vượt
Mỹ, Anh, Pháp rồi, cần gì thay đổi nữa cho tốn tiền, mất thời gian.
- Sáng
nay đã uống thuốc hạ áp chưa mà phát ngôn lung tung thế. Tôi chỉ mong, giáo dục
nước mình thoát khỏi vùng trũng Đông Nam Á đã là may lắm rồi.
- Sao
bác bi quan thế. Báo chí thế giới mấy hôm nay đang rầm rĩ chuyện một tổ chức quốc
tế có uy tín vừa xếp giáo dục Việt Nam hạng 17/65 nước có nền giáo dục tiên
tiên đấy. Trong một số lĩnh vực như toán học, học sinh nước mình còn đứng đầu nữa
kia. Chưa khi nào tôi thấy tự hào thế này.
- Nói
nước ngoài làm gì cho rắc rối, với riêng cá nhân bác, bác có thấy con cháu mình
giỏi thật không?
- Giỏi
về tính láu tôm láu cá thì tôi thừa nhận, còn giỏi về chuyện học thì… để tôi hỏi
lại xem thế nào đã nhé.
- Bác
thấy chưa, đến như bác là người hàng ngày dạy con, dạy cháu mình mà còn không
tin vào trình độ lớp trẻ, vậy thì đánh giá của người ngoài liệu chính xác được
mấy phần trăm?
- Nghe
cũng có lí. Vậy mà mấy bữa nay, nhiều lãnh đạo ngành Học sướng rối rít tít mù cả
lên. Lắm ông còn phát biểu trên báo, đài với giọng rất “hoắng”, cứ như là Việt
Nam sắp trở thành trung tâm khoa học, giáo dục của thế giới vậy. Những nước vốn
có truyền thống trong giáo dục, khoa học sẽ phải bò lổm ngổm xung quanh xin ban
phát ân huệ. Thật hão huyền quá bác nhỉ.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét