- Chẳng
lẽ bác mãi cam phận làm anh bảo vệ hay sao?
- Tôi
đang xin đi học rồi chuyển nghề bác ạ. Làm nghề này lương ba cọc ba đồng nuôi
mình còn chẳng nổi nói gì đến nuôi vợ con.
- Đúng
đấy, chuyển sang làm bác sỹ hay luật sư cho nó danh giá, lại kiếm bộn tiền, sau
này về hưu khỏi lo thiếu thốn.
- Ngần
này tuổi rồi làm sao theo được những nghề đó. Tôi học lái xe thôi.
- Sao
lại làm công việc mạt hạng đó, chẳng may gây tai nạn thì có mà sạt nghiệp.
- Có
lái taxi đâu mà lo, tôi chỉ phục vụ sếp ở quê thôi.
- Thôi
thế cũng được, mỗi khi chở thủ trưởng đi họp cũng kiếm được cái phong bì, sếp
ăn thịt thì mình gặm xương.
- Cứ
chịu khó phục dịch, chịu khó chở sếp đi thăm thú bạn bè, chở vợ con sếp đi lễ
bái, thế nào cũng có ngày được đề bạt làm Phó chánh Văn phòng huyện.
- Sao
lại có chuyện “thăng hạng” một cách tùy tiện thế được. Tôi chưa từng nghe chuyện
một anh chỉ có bằng lái xe mà được chuyển sang ngạch chuyên viên cao cấp bao giờ?
- Xã
hội bây giờ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Gần đây ở Thanh Hóa người ta phát hiện
4 anh lái xe được bổ nhiệm làm Phó chánh Văn phòng ở 4 huyện đấy thôi.
- Như
vậy là sai nguyên tắc. Mới lái ôtô mà được làm to thế, nếu có nghề lái cần cẩu,
lái xe tăng thì không biết còn thăng chức đến đâu. Đã thế, đợt này tôi xin đi học
lái máy bay để được làm “quan khủng” cho thiên hạ biết mặt.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét