Thứ Ba, 18 tháng 4, 2017

Cho đỡ vẩn đục.



          
-          Hello, bác đi đâu về vậy?
-          Lần sau, chào tôi bác phải nói bằng tiếng Việt nhé. Nghe kệch cỡm lắm.
-          Thời buổi hội nhập, tôi muốn rèn luyện ngoại ngữ thôi. Có gì đâu mà bác phải cáu?
-          Tôi không thích. Tính tôi hiền lành, chứ nóng tính như một thầy giáo ở Trung tâm Giáo dục và hướng nghiệp TP Cà Mau thì bác đã bị ăn “tẩn” rồi.
-          Tôi nói vài câu tiếng nước ngoài chứ làm gì mà đánh. Thầy giáo này ghét ngoại ngữ à?
-          Hôm đó, thầy dạy toán này vào lớp. Cả lớp đứng lên chào. Có một em chào bằng tiếng Anh, thế là bị thầy gọi lên bảng dùng thước gỗ đánh vào tay và mặt.
-          Ối giời. Chào bằng tiếng Anh còn bị thế, không hiểu chào bằng ngôn ngữ thổ dân da đỏ thì còn bị đánh đến đâu. Sao ông thầy này dữ dằn thế nhỉ?
-          Theo tường trình thì trước khi lên lớp ông ấy đã “làm” mấy chai bia, nên nóng tính quá thôi.
-          Theo qui định, không ai được dùng rượu bia trong giờ làm việc. Thầy giáo mà sống bừa bãi, chẳng theo nguyên tắc như vậy thì học sinh nào tôn trọng?
-          Cũng nên thông cảm. Nghề giáo vốn vất vả, thu nhập thấp, vợ bìu con díu, lắm khi họ phải vùi đầu vào rượu để quên sầu.
-          Thôi đi. Bác đừng có bao biện. Nghề khác phải giữ gìn tư cách một, làm thầy phải giữ mười. Đối với những người chọn nhầm nghề sư phạm như ông thầy này, cần sớm loại bỏ khỏi ngành giáo dục. Có thế giáo dục Việt Nam mới đỡ vẩn đục, bác hiểu chưa.
Cận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét