-
Tôi đã nghe nhiều về những người làm từ thiện,
nhưng tấm gương như mẹ Lê Thị Tâm, còn gọi là dì Mười (SN 1931) ở Quận Phú Nhuận
TP HCM thì là lần đầu tiên bác ạ.
-
Tính đến nay, mẹ đã gần 90, ở tuổi đó yếu lắm rồi
còn sức đâu mà làm điều to tát?
-
Bác nhầm. Khi thực sự muốn làm điều tốt thì dù
già cả đến mấy người ta cũng có cách mang lại niềm vui cho người khác. Gần đây
mẹ đã bán căn nhà của mình để lấy tiên giúp đỡ những mảnh đời khốn khó.
-
Chắc con cái mẹ phương trưởng cả nên mẹ bán nhà
làm từ thiện cũng không ảnh hưởng đến ai?
-
Bác lại nhầm. Mẹ vốn là một tù nhân Côn Đảo,
sinh đứa con duy nhất trong tù. Sau ngày thống nhất đất nước, mẹ rất tích cực
hoạt động xã hội, nuôi con khôn lớn. Dù rất bận rộn, sống trong túng bấn nhưng
mẹ luôn tìm cách giúp đỡ người khó khăn hơn mình, được bà con lối xóm hết sức
yêu quí.
-
Bán nhà đi hai mẹ con ở đâu?
-
Mẹ mua căn nhà nhỏ hơn lấy chỗ chui ra chui vào.
Số tiền còn lại mẹ dùng làm từ thiện dần. Không chỉ có thế. Suốt gần nửa thế kỉ
nay, mẹ dùng số tiền lương, trợ cấp
thương binh của mình để hỗ trợ người nghèo, còn bản thân mẹ khi ốm đau cũng
không có tiền thuốc thang.
-
Không hiểu động lực nào khiến mẹ có những hành động
phi thường như thế?
-
Mẹ bảo: Nếu muốn hạnh phúc, con người không nên
ăn quá no, ở quá rộng, và thế hệ trước sống phải có trách nhiệm với thế hệ sau,
thế thôi.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét