-
Có tiền tôi cũng chẳng mua ô tô bác ạ.
-
Lạ thật đấy. Cả thế giới này ai chẳng ước mơ có
một chiếc ô tô, sao bác “dị ứng” với loại phương tiện này vậy?
-
Đúng là dùng ô tô sướng thật, mưa không đến mặt
nắng không tới đầu, nhưng với đồng lương hiện nay, làm sao chịu nổi phí cầu đường.
-
Đóng phí là trách nhiệm, nghĩa vụ của chủ phương
tiện. Có thu phí thì nhà nước mới tái đầu tư mở rộng, nâng cấp đường sá chứ.
-
Ai chẳng biết thế, nhưng cũng nên vừa phải thôi.
Ai đời, có đoạn đường dài 10 km từ Tân Vạn (Đồng Nai) đến Tân Uyên (Bình Dường)
mà người ta cho lắp đặt tới 10 trạm thu phí, chịu sao nổi.
-
Thật sao. Chắc người ta lắp nhiều trạm thu phí
thế là để các bác tài phải liên tục đạp chân phanh, sẽ nâng cao trình độ lái
xe. Việc phải móc ví nhiều cũng làm bắp tay lái xe to hơn, đỡ phải tập thể dục.
-
Chẳng phải thế đâu. Đây là chính sách tận thu của
các địa phương thôi. Tiền họ thu vô tội vạ, nhưng cầu đường thì vừa đưa vào sử
dụng đã nứt toang hoác, lún như đường làng. Lỗi này do đâu hả bác?
-
Rõ thế rồi mà còn phải hỏi. Chỉ khổ người có ô
tô chảng biết kêu ai. Cám cảnh.
Cận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét